Old school Swatch Watches
Để trái tim mãi hoài mong

Để trái tim mãi hoài mong

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 180

Để trái tim mãi hoài mong

ống hạnh phúc em nhé. Hãy yêu người con gái ấy, và làm đúng với trách nhiệm mà cuộc đời đã giao phó cho em"
Vì thế nên tôi lập gia đình, và tình "yêu" mà tôi dành cho chị, trở thành tình cảm "không tên". Thời gian đầu tôi chán cuộc sống gia đình, tôi có những gúc mắc với cô vợ tiểu thư của mình, tôi mệt mỏi với công việc kinh doanh, chị vẫn ở bên, khuyên nhủ tôi, tiếp thêm sức mạnh cho tôi. Chị chỉ ra những điểm tốt xấu của phụ nữ, những điều người phụ nữ cần để tôi lưu ý. Chị thẳng thắng nhìn nhận và trao đổi cùng tôi mọi vẫn đề. Có lúc tôi tưởng chừng như mình không thể tiếp tục sống khi hằng ngày không được trò chuyện cùng chị, mỗi đêm không được nhắn tin với chị.
Tôi lại bắt đầu đem cái tình cảm "không tên" của mình ra định nghĩa, và khẳng định :"Cho dù chưa từng gặp mặt nhau nhưng em biết rất rõ suy nghĩ và cảm giác của em mà, em yêu chị... đó là sự thật mà em không thể tự mình phủ nhận được. Nói thì nói vậy chứ em cũng biết cho dù em không có vợ, cho dù em vào lại sài gòn thì chị cũng sẽ không chấp nhận em vì trái tim của chị không hướng về em, đúng không chị?"
"Có những chuyện chúng ta đã quá hiểu nhau, nói càng nhiều, phân tích càng sâu chỉ làm nỗi đau càng lớn thôi, đúng không nhóc? Chị sẽ thôi không còn liên lạc thường xuyên với em nữa, giờ em đã có gia đình, sự nghiêp cũng đã dần ổn định. Cứ thế mà thẳng bước về phía trước em nhé. Nếu lúc nào đó khó khăn, thì em biết có thể tìm sự lắng nghe ở đâu mà đúng không? Hãy để mọi chuyện nhẹ nhàng trôi qua .."
Và một lần nữa chị giữ đúng lời hứa của mình. Chị không còn thường xuyên online trò chuyện cùng tôi, và có lẽ tôi cũng không có nhiều thời gian để tìm chị. Không còn những tin nhắn lúc nửa đêm, tin nhắn offline mỗi lần tôi lên mạng. Chị dường như đã rất xa...rất xa tôi....
***
Tôi cũng bắt đầu làm quen với sự xa cách đó, tôi dành thời gian nhiều hơn cho công việc và gia đình. Vợ tôi cũng bắt đầu có tin vui, tôi sẽ được làm bố, thêm một trách nhiệm cao cả nữa chắc hẳn tôi không còn khoảng trống để nghĩ suy. Vậy mà mấy hôm nay tôi lại thấy bất an, thấy lo cho chị. Tôi giận người đàn ông chị yêu, sao không trân trọng, yêu thương và bảo vệ chị. Tôi cũng giận chị vì sao lại dành tình yêu quá lớn cho người đó.
Nhưng thật vô lý vì tôi lại yêu cái quan niệm của chị trong tình cảm. Tôi yêu cái tình yêu lớn lao và sự hi sinh, chịu đựng của chị. Chị thầm lặng đi bên người đó, chị muốn giữ lại niềm tin cho cái gọi là "tình yêu đẹp". Chị không muốn mình trở thành người phụ nữ ngã mình theo lối sống thực tế, phù phiếm và xa hoa. Chị không đẹp một nét đẹp kiêu sa, nhưng trong con người chị có một nội lực nào đấy thu hút người khác, bắt người ta phải ngắm nhìn và tìm hiểu. Hiểu rồi càng thấy yêu nhiều hơn, bởi nét đẹp bên trong trái tim của chị.
Tôi biết, không chỉ có tôi loạn nhịp để chị biện minh rằng tôi chỉ là một nhóc con, nhầm tưởng sự cảm mến thành tình yêu, mà còn những người đàn ông khác, họ cũng yêu và si mê chị, để rồi đón nhận từ chị một sự từ chối khéo léo đến nao lòng. Chị luôn như thế, sợ người khác tổn thương, sợ người khác buồn. Chị trân trọng tình cảm người khác dành cho mình, nên khi chị không đáp trả được, chị rất thành tâm cầu phúc cho họ.
Tôi đã từng nói với chị, mong chị hứa với tôi rằng chị sẽ sống cho bản thân mình một chút. Sống vì hạnh phúc và niềm vui của chị chứ không phải của người khác. Rồi chị trả lời tôi :"đối với chị hạnh phúc của người chị yêu thương, chính là hạnh phúc của chị. Vì thế, em cũng hãy hạnh phúc em nhé. Chị luôn mong mọi điều tốt đẹp đến với em và anh ấy".
 

Tôi lờ mờ nhận ra những giọt nước mắt trên gương mặt đẹp buồn của chị. Những lúc chị viết một status, là cả nỗi lòng chị đều ở trong ấy. Nhiều khi tôi tự hỏi, sao chị có thể yêu hết lòng đến vậy, có thể hi sinh nhiều đến vậy. Chị có khi nào nghĩ mình sẽ bị thua thiệt không? Ngay cả khi chị muốn rời xa người đó, cũng là vì hạnh phúc của anh ta. Chị bình thản nhận sự trách móc và chua chát của anh ấy, rồi mỉm cười theo tiếng gió nói với tôi bằng một giọng nhẹ nhàng "chị tin rồi sẽ có một ngày anh ấy hiểu chị, anh ấy có thể oán trách chị nhưng chị mong rằng hạnh phúc mà chị mang đến, tình yêu mà chị dành cho anh ấy sẽ luôn là những gì đẹp nhất còn lại trong lòng anh"
Có đôi khi tôi mơ hồ nhận thấy mình ganh tỵ, ghen tuông với người đàn ông ấy. Anh ta cũng có vợ, anh ta có gì hơn tôi ngoài việc đến trước tôi và ở gần chị. Nhưng đến trước thì đã sao khi anh ta vẫn bỏ rơi chị, ở gần chị thì được gì khi ngày qua ngày anh ta vẫn làm chị tổn thương. Nhưng có lẽ tôi đã sai, tình yêu vốn dĩ nó vẫn thế, có những lý lẽ của riêng nó. Cũng như tôi có một đêm thức trắng để nghĩ về chị, tìn

1[2]3
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)