XtGem Forum catalog
Cha

Cha

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 180

Cha

cơm một mình, tiếng nhai cơm trệu trạo khó khăn, bóng cha gầy đổ dài trên bức tường đất của căn nhà ọp ẹp. Cha nó có một mùi riêng mà không người cha nào có, cha có mùi của hơi men hòa lẫn mùi thịt chó nấu giả cầy – cha có mùi của công việc. Mỗi đêm khi nó cuộn mình trong chăn bên cạnh cha, áo cha thật lạnh, tay chân cha cũng rất lạnh có lẽ vì ông trở về trong những đêm mưa, nhưng ngực cha rất nóng, ở đó có một trái tim rất ấm áp. Trong đêm tối, nó lắng nghe tiếng cha thở, tiếng thở dồn dập như cuộc đời của ông, một cuộc đời vất vả xô bồ. Nó ngủ quên khi đang cố thở theo nhịp của cha nó. Cha nó không nghiện rượu, không biết bài bạc nhưng cha nó nghiện thuốc lá, có lẽ vì những ưu tư trong cuộc đời cha không thể nào nói ra nhưng không thể biến mất cho nên ông nghiện thuốc lá. Cha luôn ngồi một góc trước hiên nhà hút điếu thuốc của ông lặng lẽ để con gái ông, vợ ông không phải ngửi cái mùi khói ấy. Mẹ nó đã từng một thời mỗi lần đi chợ đều mua sợi thuốc lào về cho cha để ông vấn vào những đầu giấy hút qua mỗi ngày khi mà cuộc sống chưa đủ tiền mua thuốc lá đầu lọc. Rồi mẹ nó cũng khuyện cha bỏ thuốc, bởi tiếng ho của cha hằng đêm làm mẹ lo lắng, bởi thân hình cha quá gầy gò. Nhưng cha nó chỉ xa thuốc được một tháng trời vì đợt đấy ông bị ốm, rồi ông cũng lại tìm về với khói thuốc của ông. Ba chị em nó chưa bao giờ phản đối việc cha hút thuốc, không phải vì không biết thuốc sẽ cướp dần cha nó khỏi bọn nó, nhưng cha nó không nghiện gì cả, cha nó không đòi hỏi gì cả, cha nó chỉ duy nhất thích hút thuốc lá, cha không hút thuốc đắt tiền, cha chỉ hút " cò xanh" " cò đỏ" chỉ 2000đ/ gói thôi, cái sở thích nhỏ đó là nguồn vui mỗi ngày của cha cho nên dù đến mức nào đi nữa ba chị em nó vẫn muốn và tìm mọi cách để mỗi ngày trong túi cha có một gói " cò xanh".
Khi còn bé mỗi dịp tết về cha luôn dẫn chị em nó đi chúc tết các gia đình mà ông quen biết. Bởi vì là gia đình mà cha quen biết nên cũng chỉ là gia đình nghèo, gia đình khá một chút chứ không phải gia đình giàu có. Nhưng tết nào cũng thế hết buổi sáng mồng một là chị em nó lại diện bộ đồ mới nhất mà mẹ đã bán đi vật gì đó để mua cho chúng nó, rồi chúng nó xếp hàng rồng rắn đi theo cha đến nhà những người trong xóm, cha nó không nói câu chúc tết đầu năm mà chỉ đến rồi cười cười và bắt tay những người trong xóm, rồi ông chỉ vào những đứa con đi cùng và ra kí hiệu khoe rằng ông có 3 người con đây là đứa lớn nhất, đây là đứa thứ hai, và đứa cuối cùng đang ở nhà, ông ở lại mỗi nhà một lát chờ đợi họ lì xì cho con của ông. Quà lì xì ngày đó của chị em nó có thể là một bát cốm, một cái bánh chưng, 2 trăm đồng, 5 trăm đồng có nhà hào phóng thì được hẳn 1000 đồng. Chị em nó vì bé và ngây thơ cho nên chỉ thực sự hào hứng khi được nhận tiền lì xì, nhưng cha nó thì khác ông chỉ cười nhẹ nhành khi con gái ông được lì xì, ông trầm ngâm khi bước ra khỏi nhà nào đó mà trên mặt con của ông đưa nào cũng ỉu xìu. Không phải ai cũng vui mừng khi cha con nó đến nhà chúc tết, nhưng không sao cả, vì con ông còn bé quá chúng không để ý điều này, và ông thì quá quen với sự khinh khi của mọi người. Nhưng nó và cha đều thích những ngày tết bởi vì cuối ngày khi trở về nhà, cha và con luôn có chiến lợi phẩm mang về cho mẹ, mẹ cầm những cái bánh chưng cất vào một cái thúng để ăn dần. Nó và chị luôn ngồi đếm tiền lì xì trước bếp than, tiền càng đếm càng thấy ít đi vì chúng nó mải mê quá quên mất than đang cháy rất hồng. Chúng nó nghèo cho nên ngày tết mới có dịp được ngồi đếm tiền riêng, những đồng tiền do chúng mang về nhưng tiền đó sẽ được dùng vào học phí của chị em nó – đó như quy ước không ai đặt ra, không ai thắc mắc, mọi người đều hiểu phải là như thế. Nhưng tháng năm ấy không thể còn mãi mãi bởi con gái ông đã lớn lên, chúng đã bắt đầu hiểu vì sao tết chúng nó lại đi đến nhà người ta chúc tết, chúng nó đã biết suy nghĩ cho nên không còn những ngày đi " xin" tiền lì xì nữa. Bây giờ tết về cha nó buồn, vì con gái cha không còn lẽo đẻo theo cha nữa.
Thật may mắn bởi mẹ nó cứ mặc kể lời chê cười mà kiên trì cho chúng nó đến trường, bà cho con đến trường bởi cuộc đời của bà và chồng bà đều thất học cho nên mới vất vả. Mẹ nó cho chúng nó đi học chỉ với ước muốn nhỏ thôi là biết cộng trừ nhân chia để không bị cuộc đời lừa gạt, biết đọc biết viết để đôi khi ở xa nhau có thể viết cho nhau những bức thư thăm hỏi. Chỉ là bà không thể ngờ con của bà càng học càng khiến bà " tham lam", con bà quá ham chữ nghĩa cho nên bà tham lam muốn nó không chỉ hết cấp 1, mà còn muốn nó qua được cấp 2, rồi lại muốn chúng nó được vào cấp 3 và muốn chúng nó đi đại học. Chị em nó cứ đi học như một lẽ tự nhiên rằng bạn bè mình được đi học thì mình cũng đi học thôi, chị em nó không biết rằng " mình cũng đi học" những từ đó đã đem lại cho cha mẹ cuộc sống khó khăn hơn, vất vả hơn. Nó từng nhìn thấy mỗi lần mẹ bán lợn cầm tiền trên tay, cha đều muốn cả nhà có một bữa ăn ngon, nhưng không lần nào cả nhà ăn ngon cả, bởi số tiền đó đã " đi học" cùng con gái của cha rồi. Nó học khá, cho nên cuối năm học nào cũng

1[2]3
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)