Người tình trong bóng đêm
Đánh giá:
7/10
Bình chọn: 624
gười ta mê say những giây phút có nhau hơn. Anh và cô có những tháng ngày vui vẻ cùng nhau dù không trọn vẹn. Sau những giây phút đi ăn, đi chơi hay nồng nàn bên nhau thì anh phải quay về nhà mình như một sự thật hiển nhiên, không thể thay đổi.
Có đôi lúc, cô thấy day dứt khi nghĩ đến người vợ của anh. Nhưng một năm trôi qua, cô vẫn không thấy chán anh như từng nghĩ.
Vào một đêm tỉnh dậy sau cơn ác mộng, cô buồn bã nhìn chiếc gối lạnh giá bên cạnh. Cô rót rượu ngồi uống một mình, ngắm căn nhà rộng sang trọng, đầy đủ tiện nghi, tự nhiên thấy sao nó mênh mông quá! Cô bỗng đâm ra thèm một gia đình, được sống với những thứ thực sự thuộc về cô, không phải là dùng chung, càng không phải là đi mượn. Cô không muốn sự sẻ chia.
Ban đầu, cô xua cái suy nghĩ đó đi, thầm trách mình sao lại thay đổi tư tưởng sống. Nhưng càng xua thì cái suy nghĩ ấy càng bám chặt vào cô hơn, hối thúc cô nên làm điều gì đó trước khi quá muộn.
Đôi lần, cô định đi tìm vợ anh, chỉ đơn giản xem chị ấy ra sao mà anh cưới làm vợ. Nhưng cô ngại anh biết thì lại sinh ra chuyện không vui. Cô cũng sợ không chấp nhận và chịu đựng nổi sự thật là mình thua một người không thể nào sánh bằng mình trong cuộc sống. Cô cố tìm hiểu thêm thông tin bằng những cách có thể.
Cô biết vợ anh hơn cô vài tuổi, làm một công việc bình thường, không quá xinh đẹp, càng không nổi trội điểm nào và thật may là họ chưa có con. Cô nhếch mép cười thầm, không cần gặp cũng biết, hẳn là một bà nội trợ kém cỏi với cái guồng quay sau tám giờ công sở cùng đồng lương còm về nhà, ôm nồi cơm, lau nhà, chờ sinh con...
Nếu cô không tranh thủ nhanh tay thì còn chờ khi nào. Tại sao cô phải cam chịu, tại sao cô không thể có cái cô muốn?
Chỉ làm người tình trong bóng tối như thế với cô chưa đủ. Cô đáng được hơn thế, cô muốn đường đường chính chính có một gia đình như bao người.
Cô đâm ra ghét những tối thứ bảy lang thang trên phố một mình. Chán những lần đi chơi phải nhìn ngó xem có ai bắt gặp không? Những lần trống trải khi tiễn anh ra cửa, về với trách nhiệm của gia đình sau những bữa cơm tối. Vậy là cô bắt đầu lên kế hoạch để làm người đàn bà kia tự từ bỏ anh hoặc anh thấy chán ngán cô ấy và ly dị.
Việc đầu tiên, cô lén bỏ vào túi áo anh, thỉnh thoảng một chiếc hoa tai phụ nữ hoặc cái gì đó khiến vợ anh nghi ngờ và biết sự hiện diện của người thứ ba. Những khi lấy áo khoác và tiễn anh về, cô điều lén xịt một ít nước hoa của phụ nữ. Rồi cô yên tâm ngồi chờ kết quả.
Và đúng như cô dự đoán, anh tìm đến cô thường xuyên với gương mặt mệt mỏi, buồn phiền. Có lẽ, vợ chồng anh đang rất căng thẳng.
Ngay lúc đó, cô luôn tỏ ra dịu dàng, quan tâm, khuyên anh nghĩ sự việc nhẹ nhàng hơn. Cô làm tất cả mọi chuyện để cho anh hiểu vì cô muốn anh vui. Với kiến thức của mình, cô giúp anh gánh bớt công việc, chia sẻ những cái anh đang suy nghĩ. Thấu hiểu tâm lý, cô luôn tạo cảm giác cho anh thấy không tìm đâu được người hợp hơn cô, chỉ có cô và anh mới đúng là một đôi.
6 tháng sau, cô nghĩ mình đã đạt được thành quả bởi anh hẹn cô đi ăn và có chuyện quan trọng muốn nói. Ngày hôm đó, cô mong cho mau đến tối để gặp anh và nghe điều mong đợi. Khi bước vào quán, cô cảm nhận được những ánh mắt ngưỡng mộ đang vây quanh mình. Cười thật duyên dáng nhưng mọi thứ cô mong chờ đều diễn ra ngược lại:
- Nhã Thụy, xin lỗi em nhưng... anh không thể đến với em được nữa, mình chia tay thôi em.
Tay cô run run cầm ly nước, mặt tái xanh, cô sốc thật sự trước cái tin đó. Lần đầu tiên, cô nếm mùi thất bại, lẽ nào anh có thể bỏ rơi một người như cô. Cô thua trắng tay trong ván bài tình ái này thật sao? Người nói câu ấy phải là cô mới đúng, giống như cô từng nói với bao người. Không thể là anh ấy, cô òa khóc nức nở ngay sau câu nói. Anh ái ngại nhìn vào mắt cô và nói như van nài:
- Anh không biết dùng lời gì để nói với em dù có xin lỗi em trăm vạn lần cũng không thể đủ. Tình cảm của anh dành cho em là thật, anh không hề dối gạt em, cũng như anh chưa giờ hứa hẹn với em điều gì tiến xa hơn mối quan hệ của mình. Em có rất nhiều thứ mà anh tin ít người đàn ông nào cưỡng nổi sự thu hút từ em, anh cũng không ngoại lệ.
Nhưng anh đã suy nghĩ kỹ, đó chỉ là một thứ tình cảm nhất thời. Từ khi cùng với em, anh cũng chưa bao giờ nghĩ sẽ bỏ vợ bởi cô ấy là người tốt, em cũng biết rõ điều đó. Gần đây, có nhiều sự việc xảy ra khiến anh suy nghĩ mình không thể tiếp tục làm tổn thương cả ba người. Em còn trẻ và anh biết chỉ cần em đồng ý thì ngay lập tức sẽ có người khác vui mừng vì được làm chồng