Thêm một cú điện thoại, người đồng nghiệp mới mời em đi uống cà phê, đàn ông thời kỳ ve vãn, ai cũng như ai. Một ngày như ngày hôm nay, hôm qua, và hôm kia em sống. Em không tin mình vẫn đan[…]
Truyện Ngắn Tản Mạn
Em ở đâu, trong nỗi nhớ rất mực trầm lắng còn mãi trên tóc mai của nhân loại. Vuốt nhẹ vào đó ta nghe mắt mình khép lại, để rồi lại mở ra những tháng ngày thơ thiếu nhỏ còn lắm miên man. Em […]
Truyện Ngắn Tản Mạn
Trong cuộc trò chuyện lan man dịp Tết, một người bạn vong niên của tôi than thở rằng "Điều đáng thất vọng nhất về giới trẻ ngày nay là họ ưa hưởng thụ quá!". Một người khác cười: "Ưa hưởng th[…]
Truyện Ngắn Tản Mạn
Bạn sinh ra là một nguyên bản, đừng chết như một bản sao
"Hầu hết mọi người là người khác, những suy nghĩ của họ là ý kiến của người khác, cuộc sống của họ là sự bắt chước, cảm xúc của họ là một câu trích dẫn" – ~Oscar Wilde~ Khi đọc truyện Gatsb[…]
Truyện Ngắn Tản Mạn
Có những mặt phẳng nhỏ bé nhưng lại có khả năng nuốt trọn nhiều thứ trong cuộc sống của bạn. Điện thoại di động, thứ trước đây được nhắc đến như một sự xa xỉ đến giờ đã trở thành quá thân qu[…]
Truyện Ngắn Tản Mạn
Có người nói với tôi rằng: "Chẳng có thứ gì là mãi mãi và vĩnh cửu, tất cả rút cục vẫn chỉ là những khoảnh khắc, chợt đến rồi chợt đi." Mọi người cũng thường khuyên tôi rằng: cuộc đời ấy mà,[…]
Truyện Ngắn Tản Mạn
Bạn nhắc tôi nhớ năm mười bảy tuổi khi đến kí túc xá Mễ Trì tìm bạn thấy những bông hoa bé xíu trắng muốt rụng trải thảm dưới chân, ngước lên nhìn hoa ấy từng chùm như mây trắng trời rung rin[…]
Truyện Ngắn Tản Mạn
Cô đơn như là một định mệnh...
Lạy chúa, hình như ai cũng cô đơn cả. Tôi đi đâu cũng gặp những cuộc đời như thế. Tôi đã nằm 5 ngày 4 đêm tại giường bệnh số 21, ngay bên cạnh giường số 22 cụ ông Jonh Chater sinh năm 1913 t[…]
Truyện Ngắn Tản Mạn
Những lỗi lầm, bội phản, nỗi đau qua năm tháng ta có thể dần xóa nhòa. Thế còn vết thương, chúng có lành không? Con người, đến là kỳ lạ. Như khi trẻ nhỏ, cứ mạnh dạn mà khóc. Hơi tý là nước […]
Truyện Ngắn Tản Mạn