Duck hunt
Chấm đỏ

Chấm đỏ

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 165

Chấm đỏ

" Quân nói khẽ, sau hồi lâu im lặng. "Là ai vậy?" – "Chiêu Minh. Học cạnh lớp mình ấy – Vẫn thì thầm, rồi Quân bỗng nói rất nhanh – Bạn ấy hiền lắm, chưa ai dịu dàng như vậy. Bạn ấy cũng muốn học giỏi Lý .." Trốn trong chiếc mũ len, Mũi Hếch nhè nhẹ lắc đầu: "Nhưng tụi mình vẫn là bạn tốt mà." "Tất nhiên rồi!" Quân kêu lên, khoác vai chiếc hữu nhỏ. Mỗi ngày đến bao điều lạ. Bao đổi thay không chờ đợi. Nhưng lớn lên, phải chấp nhận. Vai Mũi Hếch rung khẽ, chỉ một thoáng thôi ..
5.
Kỳ nghỉ tết của học trò đến sớm. Tiết trời ấm và ẩm ướt. Bắt đầu các cơn gió thổi về từ biển. Những chiếc xe buổi sáng đi qua khúc quanh hẹp bất giác chậm lại, sững sờ. Như có phép tiên, cái cây đơn độc trên vỉa hè sau một đêm mưa ngắn ngủi bỗng nở rộ hoa. Những bông hoa trắng xanh đơm kín cành nhánh gầy guộc. Và trên cái cây như một bó hoa khổng lồ sắp sửa bay lên cao, các dải vải màu rực rỡ phần phật trước gió, vui tươi, khiến những trái tim bận rộn lãng quên bỗng rung lên, thấm vào phổi mình hương vị mùa mới đang đến. Quân chạy sang nhà Chiêu Minh, hẹn một ngày gặp nhau trong Tết. Khuôn mặt trắng muốt của Minh ửng đỏ: "Ừ. Rủ cả Như cùng đi nhé. Bạn ấy hay lắm. Hôm nọ, người nhà đến đón muộn, bạn ấy chở mình về. Như kể sẽ tạo ra cái máy bắt được tín hiệu từ một xứ sở xa xôi nào ấy .."
Chuông điện thoại reo vang trong ngôi nhà cuối phố. Vẫn là những tiếng tút dài. Quân gác ống nghe, âu lo. Các buổi chiều, Mũi Hếch luôn ở nhà, chăm chú với bài tập hoặc các bộ lắp ráp. Quân chạy thẳng sang nhà bạn. Các cánh cửa mở rộng. Nhưng vẫn chẳng ai đáp lời khi Quân gọi to. Rồi bỗng dưng, khi nhìn lên cao, mắt Quân chợt bắt gặp một đốm đỏ. Là Như ngồi trên mái nhà, tai đeo ống nghe, hai tay giữ bảng mạch điện tử tìm sóng lạ. Mũi Hếch đội trên đầu chiếc khăn đỏ thắm, như bông hoa rực rỡ nở trên mái rêu. Chưa bao giờ, Quân bắt gặp chiến hữu nhỏ của mình trong dáng vẻ ấy. Cả ánh nhìn cô độc và nghiêm trang kia nữa. Tựa như sau một đêm thức dậy, Mũi Hếch của cậu bỗng vụt lớn và đôi mắt trở nên mênh mông như hai mặt hồ xanh thẳm, dịu dàng.
Khi ấy, Quân, Như và biết đâu, cả Chấm Đỏ nữa, cũng không hay biết rằng tuổi thơ của mình đang ra đi thật khẽ, thật khẽ ..
Phan Hồn Nhiên






12[3]
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)