XtGem Forum catalog
Kẹo Kéo

Kẹo Kéo

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 520

Kẹo Kéo

để chắc chắn nó không nhìn nhầm khi mở phong bì thứ 3. Vẫn số điện thoại đó. Tự nhiên, nó chau mày và gần như 1 phản xạ, nó mở tất cả số phong bì còn lại. Y chang 1 số điện thoại. Nó đem thắc mắc về mấy cái phong bì hỏi mấy đứa bạn của nó nhưng chỉ nhận được cái lắc đầu vì phong bì được gửi theo đường bưu điện đến địa chỉ cửa hàng và số điện thoại trong đó là của 1 khách hàng lạ. Đủ bình tĩnh để vẫn nhấc máy, bấm số, và cái giọng nói đầm ấm đáng ghét ấy lại vang lên, chẳng hiểu sao lại thấy đáng ghét đến thế nữa.
- Hoa bi trắng, 1 bông hồng nhung đỏ thắm, socola trắng và ...
- Anh chỉ yêu mình em?
- Đúng rồi! Bạn thông minh thật đấy!
- Thật là ...! Nó vẫn nén sự bực mình của mình lại. Và giọng nói của anh chàng đó trở nên bỡn cợt quá lúc này
- Thật là sao ạ?
- Xin lỗi bạn. Không sao. Địa chỉ?
- Bạn xin địa chỉ luôn của những người còn lại không?
- Bạn ....
- Nhưng nhớ phải đi cho đúng thứ tự nhé. Hôm nay cửa hàng của bạn giao cho mình bạn giao hàng cho tôi hả?
- Bạn đọc địa chỉ đi.
- ....
Và với tất cả sự ngỡ ngàng, nó chưa bao giờ gặp tình huống vậy nữa. Lần đầu tiên, cái cảm giác vui sướng của người nhận quà khiến cho nó liên tục cảm thấy chua chát. Lần đầu tiên, khi đưa quà cho những cô gái nó cảm thấy tội lỗi, cứ như thể nó đang che giấu một tội lỗi tày đình lắm lắm. Nó muốn thốt lên điều gì đó, để mà nói cho hết sự thật rằng thì Anh chỉ yêu mình em gì đâu? Mình em gì mà từ chập tối tôi đã gửi cho 7 em như thế này rồi. Hắn là ai mà có thể chọn cách chơi này cơ chứ? Lời tỏ tình trong ngày Valentine à? Giờ là nó chỉ muốn nổ tung thôi.
Nhưng mà rồi nó tự nhủ, họ biết để làm gì? Sắp hết ngày hôm nay rồi. Dù sao thì cũng chỉ có nó và anh ta biết sự thật này. Nếu họ biết, đêm nay các cô gái có buồn lắm không? Nó chọn cách im lặng và trở về cửa hàng.

Nhìn mấy đứa bạn của nó vẫn hớn hở với những khách hàng cuối cùng, và cả những đứa vẫn chạy về mở ngăn kéo với những đơn chuyển hàng cuối cùng. Tự nhiên nó thấy nản lòng quá. Chẳng quan tâm đến tiền như mọi khi nữa. Nó muốn trút sự tức giận của mình vào đâu đó! Sao không phải là anh ta? Nó chỉ kịp nghĩ có thể và lao về phía cái điện thoại. Dù sao thì hàng cũng chuyển xong rồi. Mất một tên khách như vậy cũng không làm cho nó tiếc nuối lắm mặc dù nếu cư vô tình đi thì ai cũng như anh này thì chẳng mấy mà nó giàu. Nhưng mà nó là đứa quân tử mà, là đứa yêu thích sự chân thật mà nên không thể thấy sai trái mà không ngăn chặn. Nó sẽ giảng cho anh ta một bài về tình yêu, về sự chân thành trong tình yêu, về sự trân trọng yêu thương...Ôi! Toàn là những thứ mà nó chưa trải nghiệm. Nó sẽ nói dựa vào cái gì đây? Đừng nói là những triết lý bước ra từ những trang sách và tiểu thuyết dày đặc chữ của nó nhé! Tự nhiên, sự tự tin trong nó vụt tắt.
Nhưng nó vẫn bấm số. Lý thuyết thì sao? Nó buộc phải bảo vệ lẽ phải. Đầu dây kia vẫn là giọng nói ấy. Và anh ta nói, anh ta đang định gọi vì thực ra vẫn còn 1 địa chỉ nữa chưa được nhận quà của anh ta.
- Này bạn! Nó lên tiếng trước.
- Sao cơ?
- Bạn đang làm cái trò gì đấy? Đành là tôi là người nhận tiền để giao hàng nhưng mà tôi không hiểu bạn đang chơi trò gì? Bạn có hiểu ý nghĩa của nhận quà ngày hôm nay không? Bạn có hiểu con gái không? Bạn có biết bạn nhắn gì cho họ không? Bạn có biết truyện gì sẽ xảy ra nếu họ biết sự thật không hả?
- Và bạn cho họ biết sự thật?
- Không! Tôi chưa làm điều đó. Nhưng tôi hết bình tĩnh với địa chỉ cuối cùng này rồi.
- Ý bạn là sao? Bạn muốn thêm tiền để im lặng à?
- Trên đời này làm gì có ai quá quắt như bạn?
- Sao cơ?
- Tôi nói bạn sẽ phải bị trừng phạt ...Tôi không nhận tiền của bạn để làm mấy cái việc này nữa.
- Sao bạn không bình tĩnh được à? Không nhận tiền? Quá quắt? Sự thật?
- ...
- Đừng nói là hôm nay bạn không nhận được quà của ai nhé!
- Bạn ...
- Thật vậy hả? Chẳng phải đây mới là sự thật à? Sao không thể làm tốt nhiệm vụ của mình thế nhỉ?
- Bạn ...
- Sao? Thôi, bạn ở nguyên đó. Tôi không cần nữa. Dù sao thì địa chỉ cuối cùng này tôi cũng nên tự đến.
- Bạn ..
Và bên kia chỉ còn là tiếng tít tít. Chưa bao giờ nó thấy mình vô dụng như vậy nữa. Tự nhiên thấy không thể nói được anh ta. Tự nhiên thấy tủi thân. Giá mà nó biết chút ít về việc được yêu và yêu ai đó. Và thế là ...nước mắt lăn dài. Nó và căn phòng đóng cửa. Mặc cho gian ngoài cửa hàng vẫn còn khách đang vội vã chạy đua với cuối ngày. Nó làm cái quái gì không biết. Tâm trạng ngổn ngang những thứ chưa từng trải qua trong cuộc đời. Nó chạy ra ngoài, tránh mặt mấy đứa bạn và leo lên cái xe đạp của nó. Nó muốn đạp xe đi đâu đó. Và tiếng của ai đó vang lên ngay sau lưng nó, và cái khiến cho nó giật mình là sự trầm ấm quyến rũ kì lạ từ giọng nói của ...hắn

1[2]34
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)