Cổ tích của Lọ Lem

Cổ tích của Lọ Lem

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 460

Cổ tích của Lọ Lem

ấy, một ấn tượng thật chẳng dễ gọi tên.
Chẳng biết tự khi nào, Nhi đã quen với việc lên trang cá nhân của cậu ấy, ban đầu là vì tò mò muốn biết "khán giả trung thành" của mình là ai, lâu dần nó đã trở thành một thói quen lúc nào chẳng rõ. Có lẽ bởi vì Nhi tò mò về thế giới của Nguyên, về những hoạt động tình nguyện đầy sôi nổi, về những tiết mục âm nhạc, những trò chơi mà cậu ấy tham gia cùng đội. Thế giới của cậu ấy luôn ngập tràn năng lượng và đầy những sắc màu như thế, nó khác xa với thế giới vốn êm đềm và tĩnh lặng của Nhi. Nhưng cũng có đôi khi Nhi bắt gặp giữa cuộc sống đầy sôi nổi ấy là một Nguyên thật khác đi, một người con trai với phút giây lặng lẽ bên cây đàn ghita, với những status về một chiều mưa, về một sáng mùa đông yên ả đạp xe lòng vòng các con phố. Cho dù có lẽ chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên nhưng nó luôn khiến Nhi thấy vui vui mỗi khi đọc status của Nguyên, khiến cậu ấy- một chàng trai xa lạ bỗng trở nên thật gần.
2. Nguyên:
Tôi vô tình biết đến trang Quà tặng âm nhạc của trường khi một người bạn nói chuyện về nó. Ban đầu chỉ là tò mò nghe thử và thực sự sau đó tôi đã bị cuốn hút. Những bản nhạc chứa đựng những thông điệp mà người tặng muốn gửi đến những người thân yêu, những lời tâm sự hết sức dễ thương nhưng có lẽ đặc biệt nhất là những số blog radio đầy cảm xúc. Chẳng biết tự khi nào thói quen vào mỗi tối thứ tư hàng tuần của tôi luôn là bật lap lên và lắng nghe tâm sự của một ai đó chẳng phải mình, nhưng dường như tôi luôn thấy thấp thoáng hình bóng mình trong đó. Những điều vốn dĩ tôi chỉ giữ cho riêng mình, những suy nghĩ khác với vẻ bề ngoài mà tôi thường thể hiện. Lắng nghe về mưa, về một chiều đi dạo trên những con phố dưới tán hoa sưa, về thói quen đạp xe lòng vòng khắp những con phố vào những sáng mùa đông yên ả và về Cà phê sách nơi mà tôi chưa từng đến.........

3. Nhi:
Lần đầu tiên Nhi gặp cậu ấy trong một lần họp Hội sinh viên. Thật chẳng khó để nhận ra cậu ấy, vẫn dáng người cao cao và nụ cười khoe chiếc răng khểnh đáng yêu, chỉ khác là trông cậu ấy còn thu hút hơn khi khoác trên mình chiếc áo xanh tình nguyện . Nhi đã chẳng tiến lại làm quen, chỉ thi thoảng đưa mắt nhìn về cậu ấy, đơn giản cậu ấy chẳng thể biết Nhi là ai cho dù có thường xuyên lắng nghe chương trình của Nhi đi nữa. Một lần, hai lần rồi ba lần....những lần họp hội sinh viên Nhi đều xung phong đi, chỉ để có lí do gặp lại cậu ấy, để nhìn thấy gương mặt thân quen với nụ cười thật ấm áp. Cho đến một ngày cậu ấy đến họp muộn và ngồi vào chỗ bên cạnh Nhi còn trống. Cả hai chỉ kịp nói với nhau vài câu chào hỏi trước khi Nguyên lên báo cáo về tình hình hoạt động của đội tình nguyện trong thời gian qua. Nhưng chỉ riêng điều đó cũng đủ làm Nhi vui cả ngày hôm ấy, để nuôi lớn thêm trong Nhi cái hi vọng vốn rất mong manh....
"Có ngốc không khi dành tình cảm cho một người có lẽ chẳng hề biết mình là ai?" Không biết đã bao lần Nhi bắt đầu viết nhật kí bằng câu hỏi ấy, những trang nhật kí xoay quanh câu chuyện về một chàng trai. Từng ngày từng ngày những trang viết xuất hiện nhiều hơn cái tên Nguyên và từng ngày Nhi vẫn chờ đợi, chờ đợi cho đến một ngày tình cảm ấy đủ lớn....
Và trong một số blog radio Nhi đã viết về chính mình trong đó, viết về câu chuyện của một cô gái dành rất nhiều tình cảm cho một chàng trai dù chàng trai ấy không hề hay biết. Câu chuyện kết thúc khi cô gái bày tỏ hết tình cảm của mình và món quà âm nhạc dành tặng là bài hát "Mình yêu nhau đi". Uhm "hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau đi......" lời bày tỏ của cô gái thật dễ thương và tự nhiên như thế.
Nhi biết cậu ấy sẽ nghe nó, cho dù không biết món quà âm nhạc đó dành tặng cho chính mình. Nhi ước gì mình có đủ dũng cảm như cô gái ấy, đủ dũng cảm để bước tới nói hết tình cảm của mình cho dù có lẽ cậu ấy sẽ ngạc nhiên lắm về một cô gái mà mình không hề quen.
4. Nguyên:
Tôi luôn ấn tượng với những chia sẻ của cô gái ấy, phải, là một cô gái vì trong những trang viết luôn xuất hiện hình bóng của một chàng trai, cho dù có lần cô ấy đã tiết lộ mong muốn một ngày chàng trai ấy có thể đã bước ra từ những trang viết, chờ đợi một ngày định mệnh bước về phía mình. Tôi đã chẳng có ý định tìm hiểu đó là ai, cho dù đôi khi cũng tò mò về chủ nhân của những blogradio ấy. Cho đến một ngày....khi tôi nói về chương trình Quà tặng âm nhạc, một cô bạn trong Ban phát thanh đã nói về cô ấy. Uhm tôi đã chẳng thể ngờ đó chính là cô gái mà tôi đã có lần trò chuyện trong một buổi họp Hội sinh viên, có lẽ khi tạo ra thế giới này Thượng đế luôn ẩn giấu trong nó thật nhiều sự tình cờ.
5. Nhi:
Khi tạo ra thế giới này Thượng đế luôn ẩn giấu trong nó thật nhiều sự tình cờ, Nhi đã chẳng tin cho đến một ngày khi check mail của Quà tặng âm nhạc và nhận được m

1[2]3
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)

Insane