Ring ring
Cuộc nổi loạn của gái ngoan

Cuộc nổi loạn của gái ngoan

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 220

Cuộc nổi loạn của gái ngoan

ôm cổ Su, bắt Su uống với cô hết lượt này đến lượt khác. Trước đó Su uống cũng đã nhiều, hai cô nàng say ngắc ngư trèo lên sàn diễn vừa nhảy vừa la hét theo nhạc. Cả đám đông ngấm men phấn khích hò hét theo, lắc lư điên cuồng theo nhịp nhạc dồn dập. Càng say càng uống, càng uống càng say...
Ba giờ sáng mới thật sự tàn cuộc, khách khứa lục tục ra về, một số rơi rớt lại trên sàn nhảy. Lúc này Su đã say ngất không biết gì, Bình cũng không còn đc tỉnh táo, một tay xốc Su, một tay giữ Trâm. Trâm cười hề hề, bảo Bình:
- Anh Bình đưa Su về cẩn thận, em... đi về!
- Em tự về được không? Hay gọi taxi?
- Em... ừ hứ... về được, đi... xe máy. Chào anh!
Không đôi co được với Trâm nhiều nữa, lưỡi Bình cũng đã líu vào rồi, anh đành bế Su lên taxi về. Trâm lảo đảo ra lấy xe, tìm được con chiến mã, định mở cốp lấy mũ bảo hiểm mà tra mãi chìa khóa không vào. Bực mình Trâm văng tục:
- Mẹ nó!
Rồi co chân đạp thẳng cẳng vào cái xe tội nghiệp làm em nó đổ kềnh. Cô vùng vằng dựng cái xe dậy mà nó cứ trơ ra. Chân tay Trâm thì đã mềm nhũn, cô ngồi phịch xuống đất giãy đành đạch như trẻ con đòi quà.
- Tôi có thể giúp gì cho em?
Trâm ngẩng lên nhìn anh chàng đẹp trai như Hạ Quân Tường rồi lại cúi xuống lẩm bẩm:
- Say đến nỗi nhìn thấy ảo giác luôn!
- Em là bạn của Su phải không?
Trâm ngẩng lên lần nữa, anh đẹp trai nhìn cô cười rất tươi.
- Anh có thật à?
Đức nhìn quanh, rồi nhìn Trâm khó hiểu.
- Ý tôi là anh không phải ảo giác chứ?
- Ha ha – Đức bật cười – không! Em đứng dậy đi đã.
Anh lại gần Trâm, chìa tay ra. Cô chẳng ngần ngại nắm lấy để anh kéo cô dậy. Nhưng chân Trâm đã nhũn ra, đứng không nổi nữa. Đức vội vàng vòng tay ra sau ôm trọn Trâm vào lòng.
Trâm gục vào vai anh, sộc vào mũi cô là mùi hương đàn ông rất lạ, nhưng rất quyến rũ. Đã 8 tháng nay cô không gần gũi một ai, cô đơn lẻ loi suốt một thời gian dài, hơi men bốc lên đầu khiến bản năng phụ nữ trong cô trỗi dậy. Bỗng cô thèm một bàn tay vuốt ve đến lạ! Cô ghé tai anh thì thầm:
- Anh biết không? Tôi không phải đứa con gái dễ dãi, nhưng đêm nay, tôi cần một người đàn ông!
Đức thoáng ngạc nhiên, nhưng anh vẫn dìu Trâm ra ngoài, vẫy một chiếc taxi...

***
Trâm mơ màng tỉnh dậy vì cái siết nhẹ từ sau lưng... Thật ngọt ngào và ấm áp. Trâm khẽ khàng xoay người lại, ti hí mắt vì ánh sáng chói lòa ngoài cửa sổ, cô rúc vội vào cổ anh cho khỏi chói mắt rồi cười khinh khích. Vòng tay qua người, Trâm chậm rãi di chuyển ngón tay trên các thớ thịt săn chắc nơi lưng rồi hít một hơi dài mùi hương của anh, nam tính và cực quyến rũ!!!
Khoan đã!
Có gì đó không đúng...?
Trâm mở to mắt, lùi ra xa một chút và suýt chút nữa lăn luôn xuống giường.
- Ai đây? Cái... cái quái gì thế này?
Cô nhìn xuống, không nén nổi tiếng hét thất thanh. Cả cô, và cái anh chàng đẹp trai vẫn còn đang say ngủ đều trần như nhộng.
Đức bị tiếng thét chói tai của Trâm đánh thức, anh mơ màng dụi mắt, rồi ngạc nhiên nhìn Trâm đứng hình bất động trước mặt. Phải mấy giây sau não Trâm mới phát tín hiệu trở lại, cô kéo chăn cuốn lên người. Việc làm này lại khiến Đức trơ tấm thân cường tráng ra trên giường. Trâm đỏ mặt vội quay đi. Cục diện trở nên ngu ngốc.
Đức phì cười, quay lưng lại phía Trâm, vẫn còn chưa tỉnh ngủ:
- Em không nhớ gì sao?
Trâm không nói, vừa mò mẫm tìm quần áo vừa tua lại cuốn băng ngày hôm qua, nghĩ tới nghĩ lui, mặc xong quần áo mà vẫn chưa nghĩ ra. Trâm ngồi thừ xuống cuối giường, dần dần hồi tưởng từng chút một, khi nhớ ra đã ghé tai anh thì thầm cái câu lả lơi kia thì đỏ bừng mặt, đứng phắt dậy toan bước ra cửa thì nhớ ra, quay lại lay anh:
- Anh có dùng biện pháp gì không đấy?
Đức ậm ừ trong cơn buồn ngủ.
- Này! – Trâm lay mạnh hơn.
Anh vẫn chưa thèm động đậy. Cô cáu tiết, trèo hẳn lên giường, ngồi lên người anh.
- Này này, anh có dùng biện pháp gì không đấy?
- Không... Đức nheo mắt nhìn Trâm, chờ đợi phản ứng tiếp theo. Không ngờ cô tát anh một cái, lại còn buột miệng:
- Khốn thật!
Nói xong cô vùng vằng trèo xuống rồi lao nhanh ra cửa, bỏ mặc anh kinh ngạc trên giường nhìn theo. Cô gái này thật có khí chất hơn người, việc đánh vào mặt Đức này từ xưa đến nay rất ít người dám, chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay... của một bàn tay.
Trâm đến chỗ tối qua lấy xe, hóa ra cô ngủ trong lòng anh đã nửa ngày trời, cũng may hôm nay không phải đi học. Anh là người lạ, lại đẹp trai, cũng có vẻ phong tình. Không biết đã qua lại với bao nhiêu người. Điều cô lo lắng là vấn đề sức khỏe, lại lo đến hậu quả, kèm theo ngượng ngùng vì cái câu đêm qua phun ra với anh nên mới đâm ra tức giận. Tát anh cũng nằm ngoài dự kiến, kì thực

1[2]345
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)