XtGem Forum catalog
Hoa bò cạp

Hoa bò cạp

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 178

Hoa bò cạp

tuổi 25 không còn trẻ trung, chị đã có công việc ổn định, lương cao, nhu cầu để không một mình phải được giải đáp.
Bạn bè chị tự hào về chị, những người xung quanh ganh tị với chị! Mới ra trường được một năm chị đã lên chức trợ lý cho tổng giám đốc, đi làm có tài xế đưa đón, xài hàng hiệu, giỏi ngoại ngữ, giỏi giao tiếp. Người yêu chị lương tháng ngàn đô, một kĩ sư cao cấp, có căn hộ chung cư cao cấp, đi xe hơi láng bóng, lại hiền lành và biết chiều chị. Mọi người nói số chị là số hưởng, đời lên hương, chị mỉm cười, chua chát!

Cuộc đời sẽ không êm đềm, sẽ không bình lặng, và sẽ không bao giờ hạnh phúc nếu đời người chẳng trải qua những biến cố những thăng trầm. Đột ngột người yêu cũ của chị trở về, quyết định dừng lại sau những tình yêu chóng vánh, sau những năm tháng tình trường làm mỏi gối công danh, chị đón nhận sự trở về dù là muộn ấy, rồi mỉm cười, em không còn trẻ nữa, không còn xinh xắn như ngày xưa... anh cần một người vợ, một người mẹ của con anh! Nhưng bên cạnh anh em không còn cảm giác, chị trả lời thế, chị đưa tấm hình chị và anh cho người yêu cũ xem, họ nhìn nhau, chị khóc, rồi ôm chầm lấy người yêu cũ, nấc nghẹn! Đây là lần cuối cùng, em sắp lấy chồng!
Đám cưới đã không xảy ra như dự định ban đầu, anh lầm lũi lái xe ra khỏi nhà chị, mệt mỏi và căng thẳng, chị nhìn theo xe anh khuất dần... họ chia tay nhau!
Chị mở một quán cafê sân vườn cùng với một người bạn, và đầu tư vào đó thời gian và sức lực còn lại của mình! Tuổi trẻ thì phải xông pha, chị nói thế với những ai khen chị giỏi và máu lửa!
Không biết bao lâu rồi chị không gặp anh, nhưng chị thường nhớ màu vàng của hoa bò cạp trước cổng nhà anh, nhớ màu hoa dâm bụt quanh ngõ mà chị hay ra hái và bó lại thành một bó to chưng lên bàn. Chị và người yêu cũ vẫn thi thoảng gặp, thứ tình cảm của những người đã từng yêu nhau, vẫn quan tâm nhau và vẫn không thể bắt đầu! Chị nói với mọi người thế!
Một thời gian sau, nhận ra mình sa sút về tinh thần và thể chất, chị quyết định thay đổi mình! Quyết định ấy khiến người bạn thân hài lòng. Chị shopping trong một ngày để sắm sửa quần áo, mĩ phẩm, làm mới mình toàn diện. Nói như người bạn thân là refresh. Chị uốn tóc, nhuộm màu nâu nhạt, thay một loạt quần áo màu đen bằng một màu trắng rồi mỉm cười hài lòng khi nhìn mình mới mẻ trong gương.
Sáng, chị dậy rất sớm, quần soọc áo full chạy một vòng biển. Về, tắm rửa, ăn sáng, đi làm! Tuồi 25 của chị đã trở lại trẻ trung và tươi tắn từ sự thay đổi ấy. Tổng giám đốc hài lòng, khách hàng hài lòng, bạn bè hài lòng và chị cũng vui vì điều ấy!
Thời gian này người yêu cũ của chị đã bắt đầu đi làm, tìm lại tham vọng của mình để mưu cầu công danh. Họ thường gặp nhau trong một quán cafê trên những bậc đá chênh vênh mép biển, cùng trò chuyện và kể những chuyện đã qua giữa những giờ nghỉ trưa ngắn ngủi. Thi thoảng anh hỏi chị về chuyện đám cưới, về tình yêu với chàng kĩ sư. Chị cười. Đó là tình yêu lí trí! Chị nói thế, anh hỏi rằng người ấy có biết điều ấy không? Chị gật, ngày chia tay, em nói, bao giờ tình yêu ấy không còn lý trí nữa, thì về bên nhau! Không hiểu sao chị thấy sóng mũi mình cay. Người yêu cũ nhìn sâu vào mắt chị, mĩm cười, nắm khẽ bàn tay chị: anh làm thế nào để giữ được em?
Chị đã chẳng còn là chị của ngày xưa để mà mềm lòng trước anh. 25 tuổi của chị trưởng thành và biết phân biệt đâu là rung động đâu là thực tế. Duy chỉ có ánh mắt sâu thẳm của anh làm lòng chị yếu mềm, muốn lạnh nhạt, thờ ơ nhưng không thể. Vì thế họ vẫn quan tâm nhau dù một người quay đi và một người quay lại.
Một buổi trưa nào đó, chị và ngươì yêu cũ vẫn thói quen mới xác lập, uống cafê trên mảng đồi lộng gió. Hoa sứ toả hương nồng, màu trắng dịu dàng làm chị buột miệng nói rằng chị nhớ Củ Chi. Anh lại nhìn sâu vào mắt chị, khẽ cười... anh nghỉ một ngày, đưa em về Củ Chi nha! Chị mở to mắt rồi cúi đầu, lâu sau chị nhìn anh khẽ cười, đưa em về đó là anh sẽ mất em lần hai. Anh cười dịu dàng, anh không sợ, vì anh yêu em và muốn em hạnh phúc!
Chị bật cười, ngày xưa anh cũng nói thế. Rồi cuối cùng anh bỏ chị đi theo một cô bé khác xinh xắn hơn. Chị không còn ganh ghét và đố kị với những cô bé xung quanh anh nữa, thì tới lượt họ lại đố kị với chị khi chị và anh có mối quan hệ không hẳn bình thường. Người bạn thân cũng nói thế, chị mỉm cười chẳng biết lí giải làm sao!
Củ Chi hiện ra trong một ngày mưa! Phương nam đang mùa mưa, nên đang nắng bỗng mưa và đang mưa chợt nắng. Họ cùng đi dạo trên con đường hoa bò cạp nở rộ. Chị ngắt một chùm rực rỡ, hít ngửi và trao anh! Anh cười rạng rỡ, thấy thật hạnh phúc hơn cái thuở yêu đầu. Anh kéo chị nép sát vào anh, vuốt những hạt mưa đọng trên khuôn mặt chị, chị đón nhận cử chỉ ấy, cười hiền. Thế nhưng chuyến đi cũng không làm họ trở về bên nhau và cũng chưa làm anh mất chị lần hai.
Công ty quyết định chuy

1[2]3
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)