80s toys - Atari. I still have
Hoá ra chỉ có em ngốc nghếch

Hoá ra chỉ có em ngốc nghếch

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 150

Hoá ra chỉ có em ngốc nghếch

- Sau chuyến du lịch, mắt đã nở hoa à cô em.
Tiếng chị đồng nghiệp vang lên khiến em giật mình. Em phút chốc đỏ bừng mặt, cười trừ và liền cúi xuống làm việc, trong lòng vẫn vương vấn nghĩ về chuyện sáng nay.
Hôm nay trời mưa to quá, mỗi lần trời mưa là cực hình với cô nàng chuyên đi làm sát giờ như em. Nhà xe đã xuống cấp và có nhiều vết lầy dễ trượt. Và em ngốc lắm, đến nỗi suýt nữa làm mồi cho đầm lầy tử thần ấy. Trong phút chốc em mất thăng bằng và có một bàn tay bất chợt chộp lấy bàn tay em trước khi em kịp chới với. Đó là anh- súp lơ cười tỏa nắng. À anh mới duỗi mái tóc xoăn tít, anh không còn là súp lơ nữa. Một tay anh vẫn giữ em và ánh mắt anh nhìn em trìu mến, Em bỗng chốc đỏ mặt, có một sự rung động không hề nhẹ trong trái tim em. Và kể từ lần đó, mỗi khi có cơ hội anh luôn nắm chặt tay em không rời... vì anh kêu tay em mềm yếu quá
Và cứ thế, em bắt đầu thích anh, em bắt đầu thích mỗi giờ ăn trưa anh lướt qua em vội vàng nhưng đủ thời gian để anh thì thầm rằng tan làm chờ anh về cùng nhé,
Em bắt đầu nhớ anh, em nhớ những tin nhắn anh chúc ngủ ngon ba chữ cộc lốc nhưng đều đặn và duy nhất mỗi ngày một tin. Và những hôm, tin nhắn out khỏi vòng kiểm soát, đêm đó dường như em không thể ngủ nổi....
Anh nhớ em, anh chỉ muốn được yêu em mà thôi.. Đó là lời anh nói trong một buổi chiều đầu thu tan làm về sớm chớm mùi hương sữa thơm nồng. Gió se se lạnh thổi bùng lên cái nóng rực trên đôi má em ửng hồng. Em e thẹn nép xuống đôi vai anh gầy nhưng săn chắc, em không nói gì, anh không nói gì, ta không nói gì lặng im mặc cho màn đêm buông xuống nơi đầu phố.
....
Nhưng kể từ hôm đó anh không còn nhắn tin chúc em ngủ ngon nữa. Anh như một gã phù thủy biến mất khỏi cuộc đời em khi đã đánh cắp được trái tim công chúa. Em thổn thức không yên. Em không hiểu, em không thể hiểu, em phân tích nội tâm và càng không thể biết anh đang nghĩ gì.
Một ngày
...........
Hai ngày
.........................
Rồi ba ngày
...........................................
Anh gặp em, em gặp anh, ta gặp nhau và trái đất vẫn tròn như xưa.
Em lặng lẽ đi về nơi phía cuối hành lang của tòa nhà.
.......
Rồi có một hôm, trời đang nắng bỗng vô cớ đổi cơn, mưa rào rào và có sấm.
Tiếng mưa rơi lộp bộp, xào xào trước mái hiên lợp tấm fibro mà em đang trú. Như nhận ra nơi ẩn náu lý tưởng, mọi người ồ ạt tấn công về phía em. Trong phút chốc em mất thăng bằng, trong phút thoáng có một bàn tay khác bất chợt chộp lấy bàn tay em trước khi em kịp chới với.
- Này chị, chị có sao không, chị gái, chị gái ơi...
Tiếng cô gái nhỏ gọi thất thanh, tiếng sấm rền vang một cái em giật mình quay lại, nơi đằng sau lưng em đang có một bàn tay trong bàn tay khác, một ánh mắt dịu dàng say đắm với ánh mắt khác, một nụ cười nắng tỏa với một nụ cười khác.. Đó là anh.. với cô gái nhỏ, cô gái đó là nhân viên mới được ký hợp đồng chính thức phòng kinh doanh. Mưa... ào ạt tuôn.
Mưa bắt đầu rơi nhẹ hạt dần, người người bắt đầu tỏa ra các con phố có nắng...
Một tháng, hai tháng, ba tháng... em gặp anh. Anh từ đằng sau vượt qua em nháy mắt tinh nghịch và giật nhẹ tay em một cái...Có chút phẫn nộ, có chút ghen tuông, có chút hờn trách và nhiều cái chới với trong lòng. Chỉ mất 3 ngày để thân quen với một người nhưng phải mất 3 tháng em mới thôi suy nghĩ về anh, người mà em không thể nắm giữ. Đời không như là mơ, nên đời thường giết chết mộng mơ. Em bước vội vã lên trên sân thượng của tòa nhà, gió mùa thu man mác mang chút cay cay của hương hoa sữa cuối mùa...
...
..... ..... .....
....
Vậy là bấy lâu nay, chỉ có mình em tự ảo tưởng tự rung động và xao xuyến với anh - một củ súp lơ lãng tử... Phải chăng, khi yêu người ta trở nên mù quáng, nhìn gà hóa quốc. Là em quá ngốc nghếch viễn tưởng một tình yêu như đẹp như phim, phải không anh.
Có lẽ, câu chuyện này của em đối với ai đó thật tầm thường và vô vị nhưng đối với em sẽ nó đã là những rung động rất thật. Tình chỉ đẹp khi tình còn dang dở, em mong thời gian qua đi, em sẽ quên hết những gì anh đã nói, đã làm, nhưng em sẽ không quên cảm giác mà anh đã đem lại cho em, những khoảnh khắc yêu thương ít ỏi, em sẽ luôn giữ nó ở một góc nhỏ trong trái tim ngốc nghếch này.
Ngọc Phạm






1[2]
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)