Polly po-cket
Mối tình đầu vang vọng

Mối tình đầu vang vọng

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 126

Mối tình đầu vang vọng

ghếch cả tin của bạn mình. Trong cô có thứ gì đó như đã vỡ tan ra.
Nhưng sâu thẳm trong trái tim anh, anh vẫn còn yêu cô nồng nàn. Anh nhận ra Hương trong anh chỉ là cái bóng của cô mà thôi. Mỗi khi cô đến bên anh, anh tìm được cảm giác an tâm lạ thương mà Hương không có được. Anh quyết định đi du học, tập trung vào sự nghiệp, dứt bỏ quá khứ gắn liền với cô- tình đầu của cô. Anh đã từng làm mọi thứ vì cô, anh yêu cô và không muốn thấy cô như một người dưng.
- - Sao anh lại ra đi? Em cần anh, anh biết mà.
- - Anh không muốn ở đây để nhìn thấy cô ấy nữa, Hương à. Hình bóng cô ấy chỉ khiến trái tim anh càng tổn thương mà thôi
- - Vậy trả lời cho em biết: đã bao giờ, dù chỉ một lần thôi, anh thực sự yêu em? – Hương gần như gào lên khi nói đến đây. Khóe mắt cô đẫm lệ.
Anh nhìn cô, thương cảm:
- - Hãy quên anh đi. Anh không thuộc về em.
Hương gần như sụp đổ hoàn toàn. Lòng tự tôn của cô, những ảo tưởng về tình yêu của anh dành cho cô giờ đã tan biến sạch. Ngày mai, anh đi rồi. Bỗng nhiên trong Hương trào lên nỗi căm hận anh sâu sắc. Hương thấy thương cho chính mình và cảm thấy có lỗi với cô ghê gớm. Hương quyết định cứu vãn lấy tình bạn giữa mình và cô
- Mình xin lỗi, thực sự xin lỗi. Mình đã tìm mọi cách để chia rẽ cậu và anh ấy, nhưng anh ây vẫn không yêu mình. Anh ấy yêu cậu, và ra đi để quên được cậu. Cậu hãy nói với anh ấy tất cả sự thực, vẫn còn hi vọng đấy.
Cô im lặng một lát để kịp định thần. Trong cô giờ đan xen cảm xúc lẫn lộn giữa niềm vui sướng khi biết được tình cảm của anh và nỗi tuyệt vọng khi biết ngày mai anh sẽ ra đi. Cô gọi cho anh,nhưng anh không nghe máy. Anh sợ, chỉ cần nghe thấy giọng nói của cô, anh sẽ chẳng đủ can đảm rời xa nơi này.
Cô cứ chờ đợi những tiếng "tút...tút...tút" dài trong vô vọng. Chắc anh ấy phải đau khổ lắm- cô nghĩ thầm.
"Tất cả là tại mình. Tại sao mình không nhìn thấu được tình yêu của anh ấy cơ chứ. Tại sao mình lại để người khác chen vào chuyện của mình cơ chứ. Mình đã làm tổn thương anh ấy, rất nhiều. Mình phải làm gì bây giờ?"
Nước mắt cô ứa ra. Cô nhớ lại tất cả những kỉ niệm giữa anh và cô. Cô nhớ khi anh gọi cô với cái tên đầy thân mật. Cô nhớ nụ cười dịu dàng của anh , nhó khi anh ngồi bên cô, khẽ nắm lấy tay cô. Cô nhớ anh đã vì cô mà làm biết bao nhiêu điều, cứu lấy con chó nhỏ của cô, lo sợ sẽ mất cô, làm cho cô những điều bất ngờ đáng yêu.... Cô nhớ anh đã đứng trước cả lớp hát tặng cô, nhớ cả tương lai mà hai người đã vẽ ra cùng với nhau. Một tương lai lâu dài, mãi mãi.
Anh đang ở sân bay. Trái tim anh vẫn đong đầy hình ảnh của cô. Anh mang theo chiếc vòng tay, là kỉ vật giữa hai người. Anh nhớ giọng nói dịu dàng và ấm áp của cô. Và dường như, anh nghe thấy nó, lại một lần nữa, từ đâu đó rất gần. Anh mỉm cười, chắc mẩm mình đã tự tưởng tượng ra giọng nói đấy. Nhưng không, cô đã ở ngay đây, bên cạnh anh.
- - Em đã không biết là anh yêu em nhiều thế nào. Em đã nghĩ anh nên yêu một người nào đó khác. Em xin lỗi, vì những đâu thương mà em mang lại cho anh. Nhưng em muốn nói với anh một điều, điều mà trước đây em chưa từng khẳng định: Em yêu anh!
Anh lặng người. Anh đã được nghe cái điều mà anh muốn nghe nhất. Nhưng còn tương lai, sự nghiệp phía trước. Ngay trong khoảnh khắc ấy, anh đáp trả lại tình cảm của cô bằng ánh mắt nồng nàn chan chứa yêu thương. Anh nắm tay cô, rồi nói:
- -Anh đi đây.
Anh muốn trở về bên cô, khi anh đã thành đạt và đủ đem lại cho cô một cuộc sống an nhàn. Anh tạm gác lại tình yêu đầu với cô, vì một tương lai dài trước mắt. Anh nắm chặt chiếc vòng tay, mỉm cười:
- - Chỉ cần tim ta luôn hướng về nhau.






1[2]
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)