XtGem Forum catalog
Như cánh bằng lăng

Như cánh bằng lăng

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 160

Như cánh bằng lăng

ình huống xấu nhất nhưng mất anh thì cô không thể ngờ.
- Chị Thương, mọi người đợi chị về nhìn mặt anh lần cuối
- Sao lại thế này hả Mai?
- Buổi chiều nhóm anh ra biển rồi anh bị đuối nước khi cứu mấy chị ấy
Cô lao đến bên chiếc quan tài còn chưa đậy nắp, Thiên nằm đó như ngủ, lạnh lẽo
- Anh thiên, anh đã hứa sẽ bên cạnh em đến khi em không cần anh nữa. Em vẫn rất cần anh sao anh lại bỏ em? anh đã hứa sẽ sớm trở ra với em mà?
Thương cứ gào khóc trong đau đớn trong nỗi tuyệt vọng, trong màn đêm tĩnh mịch cho đến khi kiệt sức. Ngày đưa Thiên đi cô chẳng còn nước mắt để khóc chỉ thấy nhói đau trong tim, cô đã lịm đi khi người ta hạ huyệt
- Thương
- Anh Thiên, là anh phải không?
- Anh đây.Em đừng khóc
- Làm sao em có thể không khóc khi anh đã không giữ lời hứa bỏ em lại một mình
- Anh xin lỗi, hứa với anh cố gắng sống cho thật tốt em nhé
- Em không thể, không thể đâu, em phái làm sao anh Thiên
- Em cứ như thế làm sao anh yên tâm được. nghe anh, hãy sống vì anh, anh sẽ luôn bên cạnh em Thương ạ
- Anh đừng đi, đừng bỏ em
- Chị Thương chị tỉnh lại rồi, chị làm em sợ quá
- Anh Thiên đâu Mai
- Kìa chị...
Làm 3 ngày cho Thiên xong cô trở ra trường ngay cô sợ phải đối diện với căn nhà của anh những người thân của anh chỉ khiến cô thêm nhớ. cô cũng không muốn về nhà trong bộ dạng này chỉ khiến bố mẹ thêm lo lăng. Cô vùi đầu vào học rồi làm thêm rất nhiều việc để thời gian không dư thừa cô sẽ không nghĩ đến Thiên, đêm đêm với nỗi cô đơn cô lại khóc ,mệt mỏi chìm vào giấc ngủ cô sẽ lại gặp anh...
Sau đó vì kiệt sức cô phải điều trị một thời gian, cô cũng xin thôi học về quê tìm lại sự cân bằng trong tâm hồn. năm sau cô thi đậu vào trường Đại học văn hóa khoa du lịch, tiếp tục ước mơ còn dang dở của Thiên.
Bốn năm đã trôi qua, hình bóng Thiên vẫn còn vẹn nguyên trong trái tim, tất cả chỉ như mới vừa hôm qua,vẫn rất đỗi thân thuộc vẫn ùa về bóp nghẹt trái tim cô. Bây giờ cô đã trở thành một hướng dẫn viên du lịch ngay tại quê nhà của anh. Bốn năm thời gian không đủ dài để làm lành những vết thương nhưng cũng không ngắn để Thương cứ mãi đắm chìm, có những lúc tưởng chừng như gục ngã Thương luôn cảm nhận được anh bên cạnh che chở cho cô, giúp cô tiếp tục sống. thời gian gần đây cô không mơ thấy anh nhiều như trước nữa có lẽ anh đã yên tâm về cô để có thể ra đi tìm một nơi bình yên cho riêng anh ...
Anh Thiên!
Cũng đến lúc em nên xếp anh vào quá khứ, để cho quá khứ ngủ yên, em sẽ vững bước trên con đường em đã chọn vì anh và vì em. Em sẽ không cố để quên anh nữa, như vậy chỉ càng làm em nhớ thêm, em sẽ nhớ anh để dần quên, quên đi một giấc mơ buồn, một miền kí ức đau thương.
Tạm biệt anh - tình yêu của em...






1[2]
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)