XtGem Forum catalog
Ở bên em

Ở bên em

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 172

Ở bên em

p tôi ở Silent coffee, hãy xem như đây là 1 công việc làm thêm, tôi sẽ trả lương cho anh"
Đọc những dòng này đôi mắt của tôi muốn nổ tung ra....tôi thật sự không hiểu người phụ nữ này đang làm gì, vội vã, tôi nhắn lại cho cô ấy vài dòng "Xin lỗi, tôi không phải trai bao. Cô hãy tìm đối tượng khác".
1 phút sau máy tính của tôi nhận thêm 1 email nữa "tôi không có ý đó...tôi chỉ cần 1 người cùng đàm đạo, anh biết đó, tôi là phụ nữ độc thân, mỗi tháng tôi sẽ trả cho anh 6 triệu. 2 tuần 1 lần hãy gặp tôi vào thứ 6, 3h chiều tại Silent cafe"
.............
Tôi đọc đi đọc lại những dòng này, suy nghĩ ra hàng trăm cái cớ vẫn ko thể hiểu nổi, nếu chuyện này là thật. Chiều thứ 6 tuần đó, tôi xin nghỉ làm sớm để chạy ra Silent cafe, dù có thể dự cảm nhưng lại thêm 1 lần ngạc nhiên nữa. Người phụ nữ ấy đang ngồi đó....đợi tôi....
Từ khi chịu khó gặp mặt Hoa Lâm, cuộc sống của tôi dần thay đổi. Lương trong công ty cũng tăng, cộng thêm số tiền cô ấy chi trả riêng, tôi có thể làm nhiều điều cho An An, mua những gì cô ấy thích...
Chỉ 1 điều tôi không hiểu và cũng ko bao giờ được phép hỏi....Tại sao Hoa Lâm lại hành xử như vậy?

Lại một mùa Noel đến, như mọi năm, tôi mua 1 đóa hoa hồng đến nhà Hoa Lâm vào lúc 3h chiều....
Thật sự tôi cảm thấy bản thân mình như 1 thằng khốn nạn, mỗi ngày, mỗi tuần, mỗi tháng trôi đi, tôi lại dành nhiều cảm xúc cho Hoa Lâm nhiều hơn người bạn gái của tôi. Mỗi khi đi bên cạnh cô ấy, tay tôi muốn nắm lấy tay cô ấy, mỗi khi nhìn thấy cô ấy đưa đôi mắt ra ngoài khung cửa, tôi lại muốn ghì lấy đôi vai người phụ nữ này.....Dường như cô ấy quá cô đơn, đôi mắt ko bao giờ cười như 1 người đang chuộc tội, như 1 người đang chịu đựng.
Tôi tắt máy, để xe trên mảnh sân trước cổng nhà Lâm, cô ấy bước nhẹ về phía tôi.
- Hôm nay Minh đến sớm quá.
- Ừ, hôm nay tôi đúng giờ ... - Tay tôi bối rối trao cho cô ấy bó hoa, trái tim tôi tự dưng đập mạnh như chưa bao giờ rung động vì ai, Hoa Lâm đang cười, 2 năm nay tôi không hề biết rằng cô ấy cười đẹp đến thế.
- Cám ơn Minh.
Tôi và Lâm lại ngồi đối diện nhau, cùng hỏi, cùng nói, đôi khi có nhắc đến An An. Tôi cám ơn cô ấy về những món quà đã gởi cho bạn gái của tôi.......chúng tôi nói nhiều chuyện, đến 5h thì thôi, mọi chuyện, trừ chủ đề tình yêu và cảm xúc.
- Minh xem tôi là gì?
- Sao Lâm tự dưng hỏi.... ?
- Tôi có giống 1 người chị ko?
- Không, không hề, tôi ko có cảm giác đó.
- Vậy à.
- Lâm xem tôi là gì?
- Là người tình
- Gì hả?
- Là người tình bí mật
- [im lặng'>
- [im lặng'>
- Minh về đi, cám ơn về tất cả. từ tháng sau Minh có thể ko đến nữa.
- Sao vậy?
- Tôi có chuyện phải đi bây giờ.
- Trả lời tôi đi.
15 phút tỉnh mịt, cái tỉnh mịt khó chịu nhất trong đời tôi,....tôi ko biết làm sao để miêu tả cái cảm nhận lúc này, giông giống như khi tôi bị lạc mất con Micky mà tôi đã nuôi 12 năm trời, ....lạc lõng, mất mát....
Tiếng còi xe hơi ở trước cửa, 1 chiếc taxi đang đứng đó, Lâm đứng dậy, tôi làm theo, Lâm lấy áo khoát và bước đi, tôi làm theo....cô ấy khóa cổng, tôi lững thững đứng đấy....
- Minh về nha. Xin lỗi, tôi phải đi liền, 5h 30 rồi.
- Tại sao lại như vậy? Hôm nay tôi có chuyện quan trọng chưa kịp nói với Lâm.
- Gởi mail cho tôi
- Không được, chuyện này phải nói trực tiếp.
- Tôi đi đây.
Trong vài giây tôi như người hoảng loạn khi nhìn thấy cô ấy sắp bước lên chiếc taxi, tôi níu tay cô ấy lại và kéo vào lòng mình "Cho anh 2 phút thôi, được ko?"........"Buông tay Lâm ra" - giọng lạnh như đá, cô ấy gỡ tay tôi ra... và bước đi.
Bỗng chốc tôi nhận ra từ phía gốc cây bàng đối diện, bóng 1 cô gái bước về phía tôi....An An, cô ấy đứng đó từ bao giờ...
Tôi không còn đủ sức lực để nhận thức chuyện gì đang xảy ra xung quanh nữa, chỉ kịp nhận lấy cái tát của An An và sau đó là tiếng khóc nức nở của cô ấy....cùng tiếng hét lên như điên dại "Tại sao lại là chị, cả nhà chị đã cướp mất tất cả của tôi, bây giờ chị còn cướp bạn trai của tôi, chị đúng là con rắn độc"....An tiếp tục bước tới tát vào mặt Lâm. Người phụ nữ mạnh mẽ ấy đứng yên hứng chịu, mặc kệ mọi chuyện. Tôi lấy hết sức kéo An lại để Lâm lên taxi.....để cô ấy chạy trốn, chạy trốn tôi và An An.
Từ ngày đó, tôi không cách nào liên lạc được với An An, còn Hoa Lâm thì đã bay đi Nhật đêm hôm đó....
***
 
3 tuần sau, tôi nhận được tin nhắn của An, cô ấy muốn gặp tôi.
Silent cafe
Chưa đầy 2 tháng mà sao nơi đây trở nên xa lạ với tôi quá, tôi đi dọc theo dãy sofa tìm An, chân tôi đứng chặc ở nơi tôi thường hẹn gặp Hoa Lâm... trong lòng tôi bây gi

1[2]3
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)