Old school Swatch Watches
Ra khỏi bàn phím thôi, “người yêu” ơi !

Ra khỏi bàn phím thôi, “người yêu” ơi !

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 693

Ra khỏi bàn phím thôi, “người yêu” ơi !

iác làm một điều gì đó cho người khác thật tuyệt.
***
Ngay ngày hôm sau, khi vừa đến lớp, cô bạn Trâm Anh đã tíu tít với tôi về thông báo mới của trường.
-        Du, trường mình thật tuyệt Du à. Cuối tuần này có một một buổi tiệc hoá trang ở trường mình này Du ơi.
Trâm Anh phất phơ tờ giấy thông báo trên tay, cô bạn choàng tay qua cổ tôi, phấn khích.
Tôi bỏ vội mấy quyển sách lên mặt bàn, ủng hộ cô bạn.
-        Uhm, có vẻ hay đấy.
Trâm Anh chống tay lên bàn, nhìn tôi dò xét.
-        Đừng nói là Du không đi nhé!
Tôi cười, quay sang nhìn cô bạn, trả lời.
-        Sao cậu biết?
Trâm Anh nhíu mày nhìn tôi, giọng cô bạn to hơn hẳn lúc ban đầu.
-        Lại ở nhà ôm Laptop hả?
-        Không. - Tôi lắc đầu.
-        Hay đọc sách. - Trâm Anh vẫn dò hỏi tôi.
-        Không.
-        Vậy thì tốt, vì tớ đã thuê hai bộ vaý cho cả hai chúng mình rồi. Và tất nhiên, tiền thuê rất đắt. Cậu mà kêu không đi là tớ phải bồi thường tiền đấy Du ạ.
Tôi nhìn chăm chăm vào Trâm Anh, cô bạn đã có kế hoạch trước cho buổi tiệc hoá trang ở trường mình trước đó?
Nhìn thấy vẻ mặt bất thường của tôi, Trâm Anh cười rạng rỡ.
-        Yên tâm. Hôm đó chúng mình sẽ hoá trang ở nhà Du, tớ sẽ mang đồ tới. À, nhân tiện rủ một anh chàng nào đi cùng nữa nhé. - Trâm Anh nháy mắt với tôi.
Tôi nhìn Trâm Anh hồi lâu, rồi cũng buột miệng hỏi cái suy nghĩ trước đó.
-        Trâm Anh sẽ mời anh Quân chứ?
Cô bạn ngạc nhiên nhìn tôi, rồi cũng tủm tỉm cười.
-        Sao, Du bắt đầu thấy hối hận vì cho tớ gặp anh Quân của Du rồi hả.
Tôi lắc đầu, nhưng cảm giác hai má đang dần nóng lên.
-        Không, không, chỉ là tớ tò mò thôi.
Trâm Anh nhìn điệu bộ đó của tôi, rồi cười giòn tan.

Tôi bắt đầu cảm thấy rõ sự khác lạ trong thói quen của mình. Để chuẩn bị cho buổi tiệc hoá trang vào cuối tuần, lớp tôi được phân công trang trí sân khấu và chuẩn bị phông nền. Khi nghe tới những công việc như : Vẽ và trang trí sân khấu. Trâm Anh tiến cử ngay tôi.
Và gần cả tuần ấy, chiều nào tôi cũng có mặt trên trường với cơ man nào là bút vẽ và màu nước.
Điều đó cũng đồng nghĩa với việc gần tuần nay, tôi hầu như vắng mặt trong thế giới online. Ban đầu, tôi cảm thấy khá là khó chịu và khó thay đổi, nhưng công việc trên trường và bức vẽ đang dở dang vẫn khiến tôi không thể rời mắt.
Cho tới ngày cuối cùng, tôi mới có thời gian vào thế giới ấy.
Có rất nhiều tin nhắn hỏi thăm tôi, những comment thắc mắc vì sao không thấy Sam Sam xuất hiện, rồi những lời động viên khi nghĩ tôi bị ốm hay bận bịu công việc gì đó. Nhưng có một điều lạ, tôi không nhận được tin nhắn nào của “Đẹp Trai”.
Gã gần như mất hút gần tuần nay, tôi nghĩ, có lẽ gã vẫn tin người yêu “ Xấu gái” của gã là Trâm Anh.
Đó là lần đầu tiên tôi vào xem Facebook của gã.
Gã - “Đẹp Trai” - Quân, khá nhiều tâm sự. Tôi chăm chú theo dõi những status từ vài tháng trước của gã, rồi lại lẳng lặng xem ảnh trong album.
Gã có một nụ cười ấm áp nhất mà tôi từng thấy, đôi mắt đen láy lung linh dưới ánh đèn hôm nào vẫn trong veo đến kì lạ, có điều, tôi nhận thấy sự khác biệt giữa những tấm ảnh. Những tấm ảnh trước đó, đôi mắt như trùng xuống chất chứa tâm sự, nhưng những tấm ảnh gần đây, đôi mắt ấy lại sáng và mềm mại. Tôi mỉm cười, lần đầu tiên tôi nhìn kĩ gã như vậy.

***
Tối nay sẽ diễn ra buổi hoá trang của trường mà tôi đã chuẩn bị phông nền cả tuần trước đó, kì thực thì tôi không có tâm trạng cho lắm. Cũng không thể phủ nhận sự mất tích của gã cũng là một trong lí do khiến tôi cảm thấy trống trải và hụt hẫng. Nhìn thấy vẻ mặt khác thường của tôi, con mèo Bi bên cạnh kêu meo meo rồi lại lăng xăng lại gần, dụi cái đầu to sụ của nó vào chân tôi, tôi nhìn nó, mắng.
-        Tai mày đấy, tại mày nên người ta chạy mất dép rồi.
Tôi nhìn vẻ mặt ngây ngô của con mèo, ôm nó vào lòng, vuốt ve bộ lông dài mượt của nó.
Khi tôi chuẩn bị cho Bi ăn thì đã nghe thấy tiếng lanh lảnh từ ngoài cửa vọng vào. Là Trâm Anh.
-        Du, Du ơi, m

1 .. 8910[11]1213
ĐẾN TRANG
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)