Teya Salat
Truyện viết cho ngày xưa

Truyện viết cho ngày xưa

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 147

Truyện viết cho ngày xưa

vơ cô đơn. Quán buồn thiu như tên gọi : Chiều.
Hắn bước vào.
Gió ù ù sau lưng thổi từ trong Đại nội băng qua cái hồ vắng ngắt mọc đầy cỏ dại, hắt những giọt nước lạnh lẽo lên mấy song cửa gỗ bết đầy xác nến trắng.
Quán vắng hoe. Từ sau cái tủ gỗ ẩm mốc được gọi là quầy, giọng Khánh Ly khàn khàn, ma mị đang than thở những tình khúc của Trịnh đầy khắc khoải phận người.
"Mưa vẫn mưa bay trên tầng tháp cổ..."
Thật là hợp cảnh hợp người...
Nàng đang ngồi một mình. Có lẽ cũng đã lâu. Chơ vơ trên bàn chỏng chơ cái ly cà phê nguội ngắt chỉ còn chút nước sóng sánh màu nâu nhạt dưới đáy.
Từ sau lưng trông nàng gầy gò nhỏ bé trong chiếc áo len to sù màu tím thẫm. Chiếc khăn quàng len rơi hờ trên đôi vai gầy guộc.
Đêm mùa đông. Quán vắng ngắt. Ngoài thềm, mưa vẫn phùn phùn bay. Từ trên mái tôn cũ rách, từng giọt từng giọt não nề rơi xuống xám xịt. Càng về khuya trời càng lạnh hơn.Nàng ngồi nghiêng nghiêng. Mái tóc đen nhánh xõa dài che nửa khuôn mặt trắng xanh dưới những ngọn nến trắng lập lòe, mạ mị đến liêu trai. Môi mím chăt. Mắt chăm chú nhìn vào cái màn hình điện thoại nhỏ xíu nhấp nháy đèn. Nàng không buồn ngẩng lên từ lúc hắn bước vào. Im lìm. Cô độc.
Hắn chọn một chỗ khuất sau cái chum sành mẻ miệng, xơ xác một túm hoa tigon khô héo rũ rượi. Lặng lẽ ngắm nàng.
Đó là lần đầu tiên hắn biết nàng.
Đó là những ngày xưa...
* * *
3. Trong mớ ký ức hỗn độn của một thằng con trai ngông nghênh pha chút vẻ bụi bặm của thằng học nghệ thuật, bóng dáng những đứa con gái cứ trôi qua tuồn tuột không để lại dấu vết gì gợi nhớ.
Hẹn hò. Yêu đương. Giận dỗi rồi chia tay.
Cứ xoành xoạch đến nỗi có lúc ngỡ như chưa bao giờ quen biết nhau sau mấy năm ngồi chung giảng đường Đại học chán ngắt.
Chỉ có nàng. Như một vết cắt sâu mỗi khi trái gió trở trời, khó ở lại tấy lên trong lòng hắn. Như những chuyện thật lòng muốn quên nhưng trái tim không thể...
Mạ hắn bất ngờ hỏi trong một hôm đi lễ chùa rằm cuối năm: "Con nhỏ nớ người có đạo à?". Hắn giật mình ấp úng: "... Dạ ... hình như rứa... "
Mạ hắn chì chiết sau một lần đi chợ về: "Con nhỏ nớ đáng tuổi chị mi" Hắn vùng vằng "Con làm chi có chị... "
Mạ hắn sụt sịt: "Con nớ có dôn rồi mà bị bỏ...". Hắn hạ giọng, mặt nhăn nhó: "Đã cưới mô, mới bỏ cau trầu thằng nớ đi bên tê lấy vợ Mỹ vợ Pháp rồi không về...". Mạ hắn điên tiết hét: "Chừ mi ưng răng? Mi chọn hắn hay chọn tau...?"
Thấy mạ làm dữ, hắn vội vàng xách cái túi đầy những hộp màu nham nhỡ, kéo lê cái giá vẽ sềnh sệch đi ra cổng, làu bàu: "Con lấy vợ chứ phải mạ lấy vợ mô!"
* * *
4. Mùa mưa năm nay về nhanh. Trên triền núi những cánh hoa ngũ sắc trong nghĩa trang của người Thiên Chúa Giáo nở bừng lên dưới sắc nắng hiếm hoi những ngày cuối năm.Nàng dẫn hắn lên thăm mộ ba mẹ nàng vào một buổi chiều muộn tháng chạp. Từ triền đồi thông xanh thăm thẳm nhìn qua Đan Viện mờ mờ trong mây phủ, nàng nói nơi ấy là thiên đường. Hắn nhìn theo ngón tay chỉ của nàng thấy cây thánh giá ẩn hiện trên chóp cao của một thánh đường xưa. Hắn bất chợt buồn rầu nghĩ có một nơi nào thật xa để hắn tìm cho hai đứa một thiên đường? Một nơi không ai quen biết. Không cầu kinh. Không nghi lễ . Và không lời dị nghị về tôn giáo, tuổi tác và những mối quan hệ...
Không biết nàng nghĩ gì mà hắn nghe tiếng thở dài của nàng nhẹ như hơi sương...
Chiều đang xuống dần sau những dãy núi xa xa. Hắn và nàng vẫn ngồi im lìm bên nhau trên một phiến đá trắng có dựng tấm bia khắc tên người quá cố. Nàng dựa vào vai hắn, khẽ thầm thì: Lúc này không nên nói gì nhé!
Hắn cảm thấy hình như má mình ướt đẫm...
Trời lại bắt đầu đổ mưa. Những đám mù mù sau núi đang kéo ùn ùn lên con dốc đất đỏ, mờ phủ cả lối về...
5. Có một lần nàng nói với hắn rằng đời người chắc chắn có duyên nợ. Nếu kiếp này trả không xong thì kiếp sau sẽ gặp lại. Hắn ậm ừ rồi vuốt ve bàn tay gầy xanh của nàng: "Kiếp sau mình vẫn như thế này nhé..." Nàng bật cười: "Đúng là trẻ con ...".
Một hôm thằng trẻ con của nàng mang về một nhành lá màu rêu xanh hái từ trong khu vườn hoang. Hắn hí hửng: "Đây là lá diêu bông. Lấy tôi làm chồng nhé " Nàng phì cười: "Lần này thì đúng là trẻ con thật..."
Hắn giận dỗi mất mấy ngày nhưng rồi lại tự lò mò đón nàng vào tiết cuối sau cổng trường...
Thằng bạn cạnh nhà nàng chu mỏ: "Nghe như phim Hàn". Còn tụi con gái lóc nhóc trong lớp đã bắt đầu xì xào sau lưng hắn như thể hắn mới từ địa ngục chui lên...
Mùa đông năm ấy nàng có vẻ gầy hơn... Nhưng thằng trẻ con của nàng càng lúc càng yêu nàng nhiều hơn...
* * *
6. Có một ngày mưa thật nhiều. Trời ẩm ướt. Hắn ngoan ngoãn theo nàng đi lễ ở một giáo đường nhỏ vắng hoe trong Tây Linh. Qùi bên nàng trong thánh đường vắng lặng, hắn đã thành tâm cầu xin Chúa trời ban phước lành đến với

1[2]3
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)