Pair of Vintage Old School Fru
Vẫn mãi yêu anh

Vẫn mãi yêu anh

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 254

Vẫn mãi yêu anh

g ngày thu Hà Nội...
Chẳng biết tự khi nào, tự bao giờ hay ở một khoảnh khắc nào đó trong cuộc đời...Vy cảm mến Đăng, Vy thích Đăng nhiều lắm.
Có một ngày mùa thu...có lẽ là đẹp nhất trong cuộc đời của Vy. Người ta vẫn thường nói: Những thứ gì gắn với chữ cuộc đời thì luôn là tươi đẹp, ít ra vào lúc đó Vy cũng cảm thấy điều đó đúng. Trên con đường gió lộng, Đăng và Vy cùng nhau dạo bước, những tia nắng đùa vui trên vòm lá...
"Này Vy...làm bạn gái tớ nhé?" Chắc phải khó khăn lắm, Đăng mới nói ra điều đó, mặt cậu ây đỏ chín vì ngượng ngùng.
"Thì trước giờ vẫn vậy mà, Đăng là Vy luôn là bạn của nhau" Vy khẽ cười
"Nhưng...nhưng lần này thì khác..." Đăng càng bối rối hơn.
"Khác gì cơ?" Vy tủm tỉm cười
"Vậy thì...mình hẹn hò Vy nhé"
"Hai việc đó có liên quan gì liên quan gì không ?" Vy vẫn không tha cho Đăng
"Dĩ nhiên là có chứ"
"Như thế này, có được không?" Vy nói, rồi cầm thấy tay Đăng, cả hai cùng chạy trên con đường lộng gió.
Gió hiu hiu khẽ thổi trên những vòm lá vàng ươm màu nắng chiều...!
...
Đó có lẽ là khoảnh khắc đẹp đẽ nhất trong cuộc đời của Vy, cô sẽ chẳng bao giờ có thể quên đi được cái khoảnh khắc đó, người ta vẫn thường nói: Dù là của quá khứ, nhưng nó tươi đẹp thì hãy luôn biết giữ gìn.
Nhưng dù sao, cái ngày đó cũng đã xa rồi, đâu còn gì nữa đâu.
Đêm hôm đó, dù chìm sâu vào giấc ngủ nhưng những giấc mơ vẫn chập chờn trong tâm trí của cô!
***
2. Đăng
Đăng thả mình trên chiếc ghế sô- pha trong phòng khách, anh châm cho mình một điếu thuốc, anh vừa hút thuốc vừa ngẫm nghĩ. Trước kia anh chẳng bao giờ động tới thuốc lá, nhưng chẳng hiểu sao từ cái ngày Vy ra đi anh tập tành hút thuốc, hút mãi rồi quen, nên bây giờ, anh chẳng thể nào bỏ được.
Quãng thời gian sau ngày Vy ra đi. Là quãng thời gian khủng khiếp nhất trong cuộc đời của anh. Cô ấy ra đi, anh chẳng thể nào níu kéo, Vy là mẫu con gái dễ xúc động, đôi khi hơi bồng bột về những quyết định của mình. Nhưng Đăng luôn nghĩ lỗi là do anh, do tình cảm của anh dành cho Vy không đủ lớn để níu kéo cô ấy ở lại bên anh. Anh sa sút tinh thần trầm trọng vào những ngày sau khi cô ấy đi, anh đau đớn,anh buồn bã anh chẳng biết làm gì, rồi anh hút thuốc,anh uống rượu anh đi bar, anh nghĩ rằng những thứ đó sẽ giúp anh quên đi được hình bóng của Vy, những kỷ niệm bên cô ấy. Nhưng chưa bao giờ anh làm được điều đó, anh vẫn luôn nhớ cô ấy, anh chẳng bao giờ quên được cô ấy.
Anh rít mạnh điếu thuốc một lần nữa, rồi nhả khói ra, những ký ức ngày đó lại mơ màng hiện ra...Đó là những ký ức buồn...!

...
"Vy à, mình đi dạo nha, hôm nay trời đẹp lắm" Đăng nhắn tin vào số Vy
Lát sau Vy nhắn lại
"Hôm nay, Vy bận rồi, để hôm khác nha Đăng"
"Ừm, để hôm khác mình đi vậy" Đăng nhắn rồi, gửi lại vào số Vy.
Đăng trầm ngâm nghĩ ngợi, dạo này Vy lạ lắm. Đã mấy ngày hôm nay Vy và Đăng không gặp nhau rồi. Hay là Vy có chuyện gì nhỉ? Hay là Vy giận Đăng? Trước đây có chuyện gì thì Vy đều tâm sự với Đăng mà. Đăng tìm gặp Phương, bạn cùng lớp của Vy. Đăng hỏi Phương, Phương nói là đã mấy ngày hôm nay Vy không hề tới lớp, cũng không báo lại gì cả.
Đăng nghĩ ngợi, rồi phóng thẳng xe tới nhà Vy.
Đăng đứng dưới giàn hoa giấy, định bấm chuông, thì nghe từ bên trong có tiếng va chạm, tiếng đổ vỡ loảng xoảng. Rồi từ cánh cổng màu trắng, Vy lao nhanh ra đường.
"Này Vy" Đăng gọi Vy lại, nhưng Vy không nghe thấy gì, Vy vẫn chạy.
Đăng đuổi theo Vy
" Này Vy, là tớ...Đăng đây"
Nhưng Vy không đứng lại, Vy vừa chạy vừa khóc. Rồi tới một khúc cua, Vy ngã nhoài xuống đường. Đăng chạy vội lại, đỡ Vy đứng dậy, khuôn mặt Vy đẫm đầy nước mắt. Đăng ôm chặt Vy vào lòng, an ủi:
"Có Đăng đây rồi, Vy đừng sợ"
Buổi chiều ngày hôm đó, Vy ở bên Đăng, gục đầu vào vai Đăng, những giọt nước mắt vẫn lăn dài trên đôi má.
Rồi Vy cũng kể cho Đăng nghe mọi chuyện về ba, về mẹ. Hơn lúc nào hết Vy cần sự an ủi. Đăng nói với Vy rằng: " Dù có chuyện gì khủng khiếp xảy ra đi chăng nữa, thì Đăng vẫn luôn ở bên cạnh Vy, ở bên an ủi Vy, bảo vệ Vy, sẽ không để cho Vy phải chịu thêm chút ấm ức nào nữa". Đăng cứ nghĩ rằng tình cảm của Đăng dành cho Vy sẽ giúp Vy dũng cảm để đối mặt, để có thể vượt qua mọi chuyện. Nhưng sự thực, Đăng vẫn chẳng hiểu Vy.
Sau ngày hôm đó, Đăng nghĩ rằng mình cần phải ở bên cạnh Vy nhiều hơn bất cứ lúc nào, Đăng tới nhà Vy, cậu đứng ở ngoài cửa.
Vy và ba đang nói chuyện với nhau:
"Vy à, chẳng biết thời gian tới sẽ xảy đến với ba chuyện gì, ba đã lo xong xuôi cho con mọi chuyện, quyết định là do con thôi"
"Ba tưởng con là đứa trẻ con sao, con biết mọi chuyện rồi, con sẽ không bao giờ đi đâu, con sẽ không bỏ ba lại một mình

1[2]345
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)