Old school Easter eggs.
Lại là sinh viên năm nhất

Lại là sinh viên năm nhất

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 171

Lại là sinh viên năm nhất

ờng tôi đi không đúng hướng mà thôi, mẹ lau nước mắt cho tôi, an ủi...
Bạn thấy đó, những gì ưu việt thì sẽ được giữ lại còn những gì kém chất lượng thì sẽ sớm bị đào thải. Tôi đã chọn nghề bằng thái độ vô trách nhiệm, học hành vô trách nhiệm để rồi nghề không chọn tôi. Thầy tôi bảo " mỗi người có một khả năng riêng, phù hợp với một số nghề nhất định, khi chọn ngành học, các em hãy suy nghĩ thật kỹ xem mình thích ngành gì, và mình có hợp với ngành đó hay không? Đừng chọn theo sở thích nhất thời, mơ tưởng viễn vông, học mất thời gian, công sức, tiền bạc ...rồi chẳng được gì". Tôi cứ thầm ước giá như thời gian quay ngược lại, mang tôi trở về tuổi mười tám của mình. Để tôi nghiền ngẫm lời thầy nói, để tôi không vội vàng với những quyết định chưa chín chắn. Để dù có chậm hơn bạn bè một năm đi nữa thì cũng là những bước đi vững chắc mà tôi biết đâu là đích tới. Nếu không được, thì hãy mang tôi về cuối năm học thứ hai của mình, tôi sẽ dũng cảm nhìn thẳng vào sự thật, dũng cảm làm lại từ đầu mặc lời khen chê của thiên hạ, để khỏi bỏ phí tiếp hai năm lầm lũi trong vô định.
Nhưng bạn biết đấy, thời gian qua đi rồi làm sao quay trở lại, sự thật là tôi đã đi khá xa với con đường không đúng hướng, tôi tự hỏi liệu mình có làm lại từ đầu được không? Bạn bè bảo tôi điên, hàng xóm bảo tôi rảnh quá, có người còn khuyên tôi nên tìm việc gì làm tạm. Nhưng ba mẹ tôi bảo được. Có gia đình ủng hộ, tôi còn sợ gì mà không dám vươn tới ước mơ thât sự của mình.
Tôi hai mươi bốn tuổi rồi bạn ạ, và quãng đường tôi đang đi hiện tại không hoàn toàn bằng phẳng, nhưng tôi có đam mê, tôi sẽ cố gắng hết mình vì niềm đam mê của mình. Bây giờ tôi là sinh viên năm nhất hệ trung cấp, ngành Giáo dục Mầm Non, tôi thích nó, và...quan trọng là nó hợp với tôi. Dù ai có nói gì đi nữa, tôi cũng sẽ tự tin với quyết định này của mình.
Mỗi sáng tôi đến giảng đường, ngồi cùng các em tuổi mười tám, nghe các em tíu tít chuyện buồn vui của sinh viên mới xa nhà, lại nhớ về thời tuổi mười tám của mình, qua lâu rồi nhỉ! Bọn bạn cùng lứa giờ đã là những kỹ sư, những y sỹ...vui cho bọn nó, thỉnh thoảng cũng thấy chạnh lòng riêng mình. Nhưng ánh mắt thơ ngây, tiếng bập bẹ rụt rè của những mầm non thôn bản vẫn ngày ngày mong cô giáo thôi thúc tôi có động lực để cố gắng. Thời gian sẽ sớm qua thôi, hai năm ngắn ngủi ấy, tôi sẽ trau dồi kiến thức, kỹ năng. Chuẩn bị sẵn sàng để làm cô giáo. Tôi sẽ không bao giờ hối hận lần nữa với quyết định của mình. Nếu ai có hỏi, tôi sẽ tự tin nói to rằng: Tôi hai mươi bốn tuổi, tôi là sinh viên năm nhất!
Cuộc sống là của mỗi người, con đường đi do mỗi người lựa chọn, tất nhiên không tránh khỏi đi sai đường. Hãy suy xét thật kỹ để chọn đúng con đường, nếu sai đường thì bạn cũng có thể đi lại con đường khác, nhưng bạn sẽ bị chậm hơn những người cùng đi. Dù chậm hơn, nhưng hãy mạnh dạn đi lại, nếu không bạn chẳng bao giờ đi đến đích!
Thuỳ Dương
 






1[2]
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)