Old school Easter eggs.
Chàng Guitar

Chàng Guitar

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 290

Chàng Guitar

cái bản kiểm điểm, buồn ngủ là vẫn ngủ à. Và đâu chỉ đơn giản có thế. Đến cuối tuần lại: "Sao tuần nào cũng có tên em trong sổ đầu bài thế hả Nam? Liệu hồn với cô đấy. Còn lớp phó Lan Chi, xếp em với Nam chung bàn cũng có ý của cô. Thấy bạn phạm lỗi thì em phải có trách nhiệm nhắc nhở chứ. Bàn tán gì mà để phạt canh cửa thế này hả?Thấy nó ngủ thì đập dậy cho cô. Đừng để cô phải nhắc nhở nữa nhé. " Cô giáo tức giận nhìn sổ đầu bài ngao ngán, tôi nhìn Nam căm hận, còn Nam thì tiu nghỉu. Vậy đấy, ai hiểu cho nổi khổ của tôi. Sau bữa đó tôi ít nói chuyện với Nam hơn, Nam trông có vẻ cũng ngoan ngoãn hơn. Cậu ấy thấy tôi im im, biết tôi giận nên thỉnh thoảng lại mua trà sữa, mua kem cho tôi. Tôi mở miệng, vẻ hoài nghi: "Định hối lộ tớ hả?" Nam cười cầu hòa: "Đâu có hì, cậu ăn đi. Cậu làm mặt ngầu chẳng xinh tí nào. " , "Kệ tớ! Nghiêm túc học hành đi cho tớ nhờ. "
***
- Chi! Chép bài với!
Nam khều khều tay tôi khi chuông báo vào tiết vang lên. Vẻ mặt nài nỉ của cậu ta dễ thương cực kì. Tôi trừng mắt, bặm môi:
- Không!
- Đi mà, tớ năn nỉ.
- Tớ chép bài còn cậu nằm ngủ hả?
- Không ngủ. Tớ chỉnh sửa sáng tác của tớ để đem đi dự thi. Ở nhà tớ làm hoài không xong.
- Kệ cậu
Tôi lạnh lùng đáp, trong lòng cứ thấy áy náy. Nam từng kể với tôi về việc mình sáng tác bài hát để dự thi một chương trình tìm kiếm những ca khúc mới, vì mọi thứ mới mẻ nên cậu gặp không ít khó khăn. Biết vậy nhưng tôi vẫn nói cứng. Một thoáng thất vọng trên gương mặt Nam, cậu tiu nghỉu.
- Cậu thật khó tính!
- Kệ tớ.
Không hiểu sao trong lòng tôi đã muốn giúp nhưng miệng vẫn lạnh lùng. Nam và tôi chẳng nói gì với nhau suốt tiết học đó. Tôi lén nhìn. Cậu ấy đang chép bài và chăm chú nghe giảng, chốc chốc lại gãi đầu suy nghĩ. Cuối tiết năm, đứa nào cũng nhanh tay thu dọn sách bút, tay ôm cặp, chân nhịp nhịp, mắt đăm đăm nhìn ra cửa như chỉ chờ chuông reo là phóng ầm ra ngay. Đầu óc mệt mỏi sau năm tiết học, bụng ruột réo ỏm tỏi, đứa nào đứa nấy đều hóng từng giây đồng hồ. Tôi cũng thế. Sáng ăn có mẩu sôi bé tí giờ bụng sôi ùng ục, mắt chỉ nhìn thấy bàn ăn ở nhà. Đang nuốt nước bọt cái ực thì... Nam khều tôi, chìa ra mảnh giấy. Chưa kịp hỏi cái gì thì cậu đã đứng lên đi ra khỏi lớp, để tập sách vẫn còn ngổn ngang trên bàn. Tôi mở tờ giấy gấp tư ra, hơi căng thẳng. "Ở lại tớ nói cái này tí". Hú hồn. Tưởng đâu thư tuyên chiến chứ ^^. Chuông reo. Bắt đầu một chuỗi náo loạn. Tiếng nói cười, tiếng bước chân bịch bịch, tiếng đóng cửa ầm ầm, tiếng gọi nhau í ới hòa vào nhau, huyên náo. Khi những tiếng ồn thưa thớt dần, tôi mới thấy Nam lững thững bước vào từ cửa, trên tay cầm bịch gì đó.
- Cậu đi đâu mà không nói một lời thế! Tớ thu dọn sách vở cho cậu rồi đấy!
Tôi vừa nói vừa chỉ vào đống sách vở đã được xếp gọn gàng, không giấu ánh nhìn vào cái bịch Nam đang cầm.
- Trà sữa với mì kẹp tớ vừa mua này. Ăn đi. – Nam đưa chúng cho tôi.
- Hơ sướng thế! Hôm nay tớ đâu có giận cậu. – Tôi đón lấy cười tít mắt.
- Cho dễ bắt đầu câu chuyện í mà. – Nam cười gian gian, ngồi xuống chiếc ghế trước mặt tôi.
- Hối lộ hả? Chừng này không đủ đâu. – Tôi nhìn Nam nghi ngờ, cầm chiếc bánh mì kẹp và cắn một miếng khá to. Haha được ăn là hạnh phúc.
- Trông cậu như mấy ngày không ăn gì á!
Nam xoa xoa đầu tôi và cười vang. Tôi hơi bối rối với hành động của Nam, mém tí là nghẹn. Nuốt cái ực, tôi làm một hơi trà sữa rồi nói:
- Cậu nói gì nói đi. Trưa trờ trưa trật rồi đó bạn.
- Cậu rất muốn học guitar phải không?
- Sao cậu biết?
- Chẳng phải cậu ghi điều đó trong "Sổ đỏ" sao?
Tôi quên béng việc này. Thực ra lớp tôi có một cuốn sổ để các thành viên trong lớp ghi vào đó cái lí lịch trích chéo của mình đại loại như tên tuổi, sở thích, ước mơ... được thống nhất gọi tên là Sổ đỏ (vì nó có bìa màu đỏ ^^) Cuốn sổ được đặt ở hộc bàn giáo viên để mọi người nếu muốn đều có thể lấy đọc và để "hiểu và yêu quý nhau hơn" theo đúng như lời của chủ nhân cuốn Sổ đỏ - lớp trưởng Khoa bầu bĩnh. Mọi ước mơ, mong muốn đều được ghi ở trong đó. "Chơi được guitar thành thạo", tôi đã ghi như thế vào dòng "những điều muốn làm" của cuốn sổ. Thích thì thích, muốn thì muốn nhưng tôi vẫn chưa thực hiện được. Việc học hành bận rộn khiến tôi cứ chần chừ mãi. Mỗi lần nhìn ai đó chơi guitar, tôi ganh tị hết sức. Cứ ước giá như... Tôi nheo mắt nhìn Nam. Trông mặt cậu ta lúc này hết sức gian:
- Ừ, tớ có ghi như thế. Mà sao?– Tôi buột miệng hỏi tiếp, ai ngờ... trúng phóc – Cậu dạy guitar cho tớ à?
- Uầy, cậu làm mất đi cả bất ngờ à. Thôi, được rồi, không vong vo nữa. Ừ, đúng, tớ sẽ dạy guitar free cho cậu đổi lại cậu phải chép bài cho tớ và phụ đạo cho tớ mấy môn tớ yếu. Đồng ý không?
- Tớ nghĩ đã.
- Một khóa học guitar bây giờ có giá cũng không rẻ đâu, với lại vào đó cậu sẽ học nhạc lý rất nhiều, sẽ rất mau chán. Tớ sẽ dạy đệm đàn cho cậu để lúc nào muốn hát bài gì cậu cũng có thể chơi được,

1[2]345 .. 7
ĐẾN TRANG
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)