Biến mất trong màn mưa

Biến mất trong màn mưa

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 496

Biến mất trong màn mưa

y rồi đó. Ông không biết tôi là ai, nhưng tôi biết rất rõ ông là ai và ở đâu!
Ông nhìn cô rất sâu và bình thản:
- Chắc em lầm rồi. Tôi không làm hại gì em gái em hết. Cô ấy yêu tôi và tôi cũng yêu cô ấy. Tôi không lừa gạt gì cô ấy. Chỉ vì muốn trả thù cho em gái mà em bày ra tất cả những chuyện này à? Em thật là ...
Cô cười nhạt, lừ lừ mắt (ôi cô đã quen lừ mắt với đàn ông như thế này)
- Yêu à? Thế còn bà vợ ngồi xe lăn của ông ở nhà? Thế còn nãy giờ ông làm gì ở đây với tôi và những cô gái trẻ khác ở những chỗ khác?
Ông gục mặt vào bàn tay, nói yếu ớt:
- Cô ấy đặc biệt, cô ấy khác tất cả mọi người, chưa có ai yêu tôi bằng cô ấy. Tôi không giấu diếm cô ấy chuyện gia đình. Tôi cũng không giấu diếm tôi thiếu thốn tình cảm như thế nào.
Ông chợt níu lấy tay cô, tha thiết:
- Em có biết cô ấy bây giờ ở đâu không? Lần cuối cùng tôi và cô ấy gặp nhau là một chiều mưa to. Rồi sau đó tôi chẳng bao giờ liên lạc được với cô ấy nữa. Như là cô ấy đã biến mất trong màn mưa. Tôi nhớ cô ấy lắm. Tôi đi tìm cô ấy khắp nơi.
Cô quắc mắt giận dữ:
- Ông là đồ đạo đức giả, ông xô nó xuống xe trong mưa, nó bị bệnh nặng vì đau khổ tuyệt vọng và vì ông lây bệnh cho nó. Tôi đưa nó vào bệnh viện, chưa lành thì nó đã trốn viện mất tăm. Tôi cũng đi tìm nó khắp nơi. Tôi tìm đến ông là để hỏi ông đó. Ông biết ông đã làm gì nó không? Những thứ đàn ông như ông, chỉ đi săn người rồi hút máu như con dơi, con chuột, ông biết đâu là tình yêu là nhân nghĩa!
Ông úp mặt vào tay, mái đầu bạc rung lên đau đớn:
- Tôi hối hận từ lâu lắm tồi. Em đừng hiểu lầm tôi. Tôi muốn đi tìm cô ấy, đền bù cho cô ấy. Tôi xin em. Tôi không phải là người tệ như vậy...
Cô bước đến bên cửa sổ, nhìn uất ức vào trời xanh, hỡi em, em ở đâu, em có nghe được những lời này không? Hay là em đã trong veo tan biến vào màn mưa mất rồi. Chẳng còn tha thiết gì đến những con người đang ngụp lặn chung quanh em nữa.
Cô đến bên ông, lật khuôn mặt nhàu nát của ông lên, nhìn đôi mắt đỏ ngầu và giọt lệ hiếm hoi đang ứa ra của ông. Rồi quay mặt bước đi.
Có phải cô đang nghe tiếng kêu tên em của ông không? Hay chỉ là cô tưởng tượng?
Ngoài trời vẫn mưa. Từng hạt xiên xiên. Không ướt đất.
Lê Uyên







123[4]
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)

Insane