XtGem Forum catalog
Đêm biển

Đêm biển

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 324

Đêm biển

cô, nhưng liệu phút giây này sẽ kéo dài được đến bao lâu đây, tình cảm này anh nhận làm sao đây. Anh cho cô được gì để mà dám nhận tình yêu cao đẹp của cô, anh thật sự lo sợ. màng đêm buông với những cơn gió se lạnh, ngồi trước biển vắng nhìn những ngôi sao cao tít trên bầu trời, cô tựa vào vai anh, tiếng sóng biển rì rào nhịp nhàng theo giọng nói của cô
- Sau này sáng anh đi dạy, em phụ mẹ ở nhà "kinh doanh" gánh chè, trưa anh xuống bến, em theo anh ngồi ngắm biển, chiều về em học mẹ nấu ăn ngon cho anh, cuộc sống như vậy thôi, hạnh phúc lắm đúng không anh?
Mái tóc cô mềm mại xõa trên bờ vai anh, anh cũng chỉ mơ về hạnh phúc nhỏ nhói ấy nhưng anh chưa dám mơ hết lòng để mơ nó cho trọn vẹn, người như anh nào dám mơ hạnh phúc nhỏ ấy cùng cô. Dù lòng dậy những con sóng âm thầm, anh vẫn mỉm cười nhẹ nhàng vuốt tóc cô
- Gánh chè mà cũng bảo là kinh doanh, em học kinh tế mà, phải kinh doanh cái gì lớn hơn chứ
- Vậy em phải kinh doanh gì bây giờ?
- Hay em thử kinh doanh nước mía hay cá viên chiên gì đi hahaha...a.a..
Anh cười giòn tan theo tiếng sóng đập vào bờ, cô lườm anh rồi cất tiếng cười
- Hay là em mở luôn quán ăn sáng, trưa thì bán nước mía, chiều bán chè nhỉ, thế thì chúng mình tiền để đâu cho hết nhỉ?
- À vậy thì tới lúc đó chúng mình đi du lịch nhé
- Cả năm người chúng ta đi du lịch châu Âu đi
- Em thích đi nước nào anh thích Hà Lan.
- Em thích Pháp thôi
- Hay mình đi châu Phi đi
- Anh giống châu Phi lắm rồi
Anh thật sự hạnh phúc dù không biết ngày mai ra sao nhưng hôm nay có cô bên cạnh anh vậy thì hôm nay cứ vui đi, hãy để những ngày bên nhau của hai người là những ngày hạnh phúc nhất để lại những kỷ niệm đẹp nhất để khi xa nhau rồi sẽ không phải hối tiếc. Đúng như vậy, anh sẽ cho cô những ngày đẹp nhất bên cạnh anh.
Hạnh phúc là khi bên cạnh nhau, cùng tạo ra những tiếng cười, dù đơn giản dù nghèo khổ thiếu thốn thì có nhau bên cạnh là hạnh phúc, là ngọt ngào. Nhưng cuộc sống luôn như thế thời gian hạnh phúc luôn trôi qua thật nhanh và ngắn ngủi.
- Có người nói là cậu dụ dỗ con gái của họ bỏ nhà theo cậu. Sơn, tôi biết cậu là người hiền lành, nhưng nhà người ta nói sẽ làm lớn chuyện này, dù gì trường này cũng có danh tiếng lâu đời rồi, nếu bị ảnh hưởng thì...cậu biết rồi đó phụ huynh học sinh họ không nghe mình giải thích đâu, cậu hiểu chứ.
- Vâng em biết rồi, em xin lỗi, thầy hiệu trưởng đừng lo
- Cậu là một giáo viên giỏi, tôi biết điều đó và rất tiếc nếu để cậu ra đi, nếu cậu thương lượng được với gia đình họ, trường rất sẵn sàng nhận lại cậu, đây là card họ nhờ tôi chuyển cho cậu, cậu đừng để phí tài năng của mình, thử xem nhé.
- Vâng cảm ơn thầy, em xin phép.
Lang thang trên con đường, anh biết rằng những ngày tháng tốt đẹp với cô thật ngắn ngủi và nó sắp kết thúc rồi. Dù sao thì với cô anh thật sự là không thể. Nhấn số điện thoại trên card một lần nữa anh lại đánh mất tình yêu của mình. Anh yếu đuối ư, nhưng anh yêu cô, yêu bằng tất cả trái tim mình.
Nét nghiêm nghị trên gương mặt người đàn ông, người đã vất vả trên thương trường, đã lặn lội với cuộc sống này bao nhiêu năm đang đối diện với anh làm anh thấy không khí ngột ngạt đến đáng sợ, ông đẩy về phía anh chiếc phong bì dày cộp cùng lời đề nghị chia tay cô
- Câu thật sự không xứng đáng với con gái tôi những ngày qua tôi để cho nó tự cảm thấy chán nản với cuộc sống thiếu thốn để từ bỏ nhưng có vẻ con bé khá cứng đầu, nhìn nó đen đúa và vất vả cậu thật sự chịu được sao.
Đẩy phong bì lại phía ông, anh cười nhạt
- Cháu yêu cô ấy, nên cháu không cần tiền của bác, bác hãy mang cô ấy đi đi, cháu biết mình nên làm gì vì cháu yêu cô ấy, yêu rất nhiều.
Tình yêu của cô anh sẽ ghi chặt vào tim, không ai có thể thay thế được. Nhìn cô đứng dưới trái bếp nhỏ, dáng dấp nhỏ bé ấy làm sao chịu đựng được những tháng ngày gian khổ.
- Mình đi dạo nhé
- Em đang phụ bác mà
- Hai đứa cứ đi đi
Nhìn nét mặt của anh bà biết con bé đến lúc phải đi rồi, bà đau lòng, thương con, cái số kiếp nghèo anh gánh từ khi mới sinh ra, bao khổ cực anh gánh, đến nay tình cảm cũng lận đận, bà thương cả hai nhưng biết làm sao hơn, mấy ngày nay bà luôn nghĩ rồi cũng sẽ có ngày cô phải đi, thương con bà đành nuốt nước mắt vào lòng.
Ánh nắng chiều vàng vọt rơi từng giọt trên bãi cát vàng, cô nắm tay anh hạnh phúc nghịch những hạt cát trãi dài trên bãi biển. Anh lặng lẽ bên cô, hai người sanh bước cùng nhau đến khi ánh mặt trời ngủ quên trong làn nước, ngồi tựa đầu vào vai anh cô mơ hồ thấy một nôi bất an.
- Tình yêu mang lại cho người ta cảm giác thật hạnh phúc.
Cuối cùng anh cũng lên tiếng, cô "dạ" nhẹ nhàng.
- Bên nhau thật sự hạnh phúc, những ngày qua có em bên cạnh anh thấy mình sống cuộc đời này không còn gì hối tiếc, cảm ơn em
- Em cũng rất hạnh phúc
- Nhưng hạnh phúc còn là khi thấy người mình

1 .. 345[6]789
ĐẾN TRANG
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)