Nếu anh yêu em sớm hơn

Nếu anh yêu em sớm hơn

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 131

Nếu anh yêu em sớm hơn

xanh... Chỉ nghĩ đến đó thôi, nước mắt cô lại chực trào. Tại sao anh không quan tâm cô sớm hơn? Tại sao không phải là 1-2-3 năm trước mà là bây giờ. Trở về làm chi khi tim cô đã phủ rêu. Thà cô chết trong hình ảnh của anh năm ấy còn hơn để anh quay về nhìn thấy bộ dạng cô lúc này. Anh chỉ biết kêu cô đừng khóc nữa mà chẳng thể nắm lấy tay cô như những lần hai đứa đi cùng nhau gặp phải mưa. Cô nhớ mãi những cái nắm tay ấm áp ấy. Cũng chính vì những cái nắm tay ấy mà đến bây giờ cô chưa dám trao bàn tay mình cho ai. Nhưng sau trận mưa nước mắt ngày hôm ấy, cô hiểu rằng tình yêu phải đúng lúc. Có lẽ, anh đã yêu cô quá trễ. Khi mà thời gian bắt đầu làm ngụi trái tim cô và những quan tâm của anh trở nên quá tầm thường đối với một con nhỏ quen cô đơn như Thanh rồi.
Chiều hôm đó về, Thanh đổi avavtar viber với một chàng trai khác.
Chuông điện thoại reo.
- Em đang làm gì đó? Sao anh gọi quài mà không bắt máy hả? Avatar của em chụp với ai? Em nói đi?
- Bạn trai em
- Bạn trai em? Tại sao trước giờ em không nói? Người đó ở đâu? Làm gì? Me em có biết không?
Anh hỏi dồn dập như đẩy cô vào thế cùng. Cô rung rung bên đầu dây điện thoại lắng nghe giọng anh như đang nghe nhịp tim người sắp mất lần cuối. Cô không biết sau cuộc gọi này cô còn được gặp anh và nghe giọng anh hay không nhưng cô vẫn muốn nói cho anh nghe câu nói mà 3 năm về trước anh đã từng nói với cô:
- Bây giờ chúng mình nên là anh-em.
Anh trách cô dối anh, đã có bạn trai mà lại không nói anh biết. Anh trách-cô im lặng. Cô không biết nói gì khi đáng ra những lời này phải là do cô nói vào 3 năm trước. Cũng có ngày anh hiểu được cảm giác này. Cô chỉ là không muốn gặp anh nữa. Cô muốn mãi mãi trong lòng cô đóng băng hình ảnh chàng trai năm ấy chở cô đi dưới mua, nắm tay cô thật chặt không rời và cho cô nằm trên cánh tay ngủ suốt đêm. Rồi Thanh cúp máy. Rồi anh kết thúc cuộc gọi bằng hai chữ "Vậy thôi". Thanh đóng cửa phòng, một mình ép cho nước mắt chảy ra. Môi co rúm lại, mếu máo như trẻ nhỏ vòi ăn. Tự cô muốn rời xa anh lúc này, cũng giống như tự tay cô cắt đi mái tóc dài mà cô nuôi dưỡng bao năm qua. Cảm giác này, nếu anh hiểu được chắc cũng chỉ đứng nhìn cô mà không thể làm gì hơn.
--------
Hôm sau, anh gọi cô một lần nữa. Anh nói rất nhiều, rất nhiều với cô.
- Nếu em không phải là em gái của hai thằng bạn anh thì hay quá. Lòng tự trọng của một thằng con trai cao lắm. Cứ mỗi lần muốn đến với em thì anh lại nhớ đến câu nói của anh họ em " Mầy quen em tao là vô cả khúc đó nha"
- Em có thấy người anh trai nào mà chở em đi café nhiều như vậy không? Còn thường xuyên vào nhà em chơi nữa.
- Thật ra anh luôn dành tình cảm đặc biệt cho em nhưng mà anh luôn có lí do riêng kìm hãm tình cảm của mình lại....
Anh nói cho Thanh nghe những lí do mà trước đây anh làm Thanh tổn thương. Thanh đã nghe đi nghe lại nhiều lần nhưng cô đều không bận tâm. Nhưng hôm nay, Thanh quyết định kết thúc câu chuyện buồn này tại đây. Cô sẽ mãi yêu anh. Nhưng là anh trong quá khứ. Còn hôm nay, cô để anh tiếp tục cuộc kiếm tìm của mình như những năm qua. Cô sẽ chọn một cuộc sống không có anh.
Dẫu biết cô từng yêu anh nhiều lắm và cô luôn ước rằng anh có thể yêu cô sớm hơn. Nhưng có lẽ bài tiêu nào rồi cũng đến đoạn kết. Bài tiêu có buồn hay vui, dở hay hay thì người thổi cũng phải đến lúc ngưng. Không ai chìm đắm mãi trong một bài nhạc, cũng như không ai si mê mãi một bóng hình.
Mai Ánh Dương
 






1[2]
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)

Polaroid