Old school Swatch Watches
Ở một chốn tình yêu bị quên lãng

Ở một chốn tình yêu bị quên lãng

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 323

Ở một chốn tình yêu bị quên lãng

lần gặp anh cũng chẳng mang theo cảm xúc đặc biệt, nhưng trong tâm tôi có cái gì nhộn nhạo.
" Muốn chính thức tìm hiểu em?" Lời anh nói khiến tôi đơ ra những một phút còn nghĩ mình nghe lầm.
"Tìm hiểu cái gì? Tôi làm gì có gì để tìm hiểu?" tôi cố tình tỏ ra ngu ngốc.
" Được! nói tìm hiểu với em đa nghĩa quá, là anh đây chính thức hẹn hò với em" hắt xì, tôi không cố ý nhưng mà thực ngứa mũi quá.
"Sao lại có chuyện lạ như vậy?"
"Có gì lạ, trai chưa vợ gái chưa chồng hẹn hò nhau rất chi bình thường, em nhìn lại mình xem cũng có tuổi rồi"
"Tôi không màng tới" tôi thực sự không trông chờ hôn nhân. Đã xác định tư tưởng từ lâu cho nên mới toàn tâm toàn ý yêu tiền như sinh mệnh.
"Vậy từ giờ màng đi là vừa" Anh nhướng mày lên nhìn tôi gãi đầu, mái tóc tôi bù xù chắc kinh tởm lắm
"Tôi bị sốc thật sự, dễ gì thích ứng được những điều anh nói"
"Thích ứng dần dần sẽ quen" Giọng anh vô hại
"Sao anh lại thay đổi đến như vậy? Muốn hù chết tôi sao?" quả thực sự thay đổi này của Mr A làm tôi không quen nhưng trong thâm tâm tuy cũng có phần rộn dàng trở lại nhưng lại nghĩ nó còn thiếu cái gì đó tin tưởng.
" Anh sẽ mua bảo hiểm cho em?"
"Cái này không cần nhé, bắt đầu 30 tuổi tôi sẽ tự mua" tôi trốn tránh,
"Việc quen một người đàn ông gây khó khăn cho tâm lí của em vậy sao?"
"Không! tâm lí tôi vững vàng" tôi bực mình.
" vậy coi như việc anh đến tìm hiểu em chính thức từ hôm nay" nói xong Mr A rời đi bỏ mặc tôi há miệng vẫn còn nghĩ mình năm mơ.

Cuối mùa đông những con đường ngập lá khô cạo vào đường tẻ nhạt, tôi bắt đầu chiến dịch chạy chốn khỏi những xúc tu có độ đeo bám của mr A, anh xuất hiện nhiều hơn trước mắt tôi, như muốn cái thị trấn bé nhỏ này biết anh bắt đầu theo đuổi tôi. Từ một người có một quá khứ êm đềm như mây trôi giờ đây việc anh công khai đến thoe như lời anh nói" tìm hiểu" tôi khiến cả khu phố lao xao. Tôi rơi vào những trận sóng trào mãnh liệt "A Mạc Nguyễn có phúc thật đó ông A cũng là một người giàu có em biết không?" tôi cũng đâu phải không có tiền đâu, sổ tích kiệm của tôi cũng có tầm 8 con số, có công việc tinh tươm tự nuôi bản thân không màng đến tiền của anh ta nhé. " Mạc Nguyễn, đàn ông đẹp như vậy quả là có lực hấp dẫn, cơ bản lấy anh ta em lo quản lý anh ta thật chặt" cái này tôi không có khả năng, ôi! tôi đâu được vẻ đẹp trời ban gì đâu. Tầm thường đến không thể tầm thường hơn. Tôi cũng đâu có chạy theo van cầu tình yêu của anh ta, Mr A tự mình chạy theo tôi đấy chứ, xem ra tôi cũng có ma lực.
Tết nguyên đán. Anh đột nhiên xuất hiện ở nhà tôi, vẻ trịnh trọng làm bố mẹ tôi ngây ngất, không cần sự cho phép của tôi anh nói rõ ý tứ của mình. Bố mẹ tôi cũng nhiệt liệt hưởng ứng, tôi cũng không còn trẻ trung gì, cần phải gả đi gấp, trong khi đến cầu thân là một anh con rể phúc tướng và gia cảnh đều thuộc hàng hiếm có. Mùng 3 Tết, anh tới đón tôi về nhà anh, giống như một chuyến tàu tốc hành đem tôi theo không kịp. Tôi định trốn biệt đi đâu vài ngày nhưng chưa thực hiện được kế hoạch lại không nghĩ anh lại nhanh nhạy đến như thế. Nhìn xem sự tuềnh toàng của tôi có thể ngay lập tức bị tống ra khỏi nhà anh. Tôi hi vọng thế, tôi hi vọng có ngăn trở nào đó xảy ra giữa tôi và anh, hay như mẹ anh thấy không có môn đăng hộ đối thắng thắn hay trừng mắt đuổi tôi về, tuy có chút bẽ mặt nhưng cũng không cần phải rơi vào thế mơ hồ thế này.
"Em nghĩ gì vậy?" tôi vẫn còn ngẩn tò te
"Sao cái gì cũng nhanh đến khó tin như vậy?" Tôi ảo não nhìn anh nhận lại chỉ là một nụ cười.
"Cái gì nhanh đến khó tin?" Tôi giương mắt nhìn anh
"Tất cả, tình cảm của anh, việc gặp gỡ hai bên gia đình giống như tàu siêu tốc chạy mãi chẳng thấy sân ga" Tôi nghĩ mình đã gặp đại hạn, anh nhìn tôi có chút cảm thông.
"Ở tuổi này rồi tình cảm của anh là xác đinh, còn việc gặp gỡ hai bên là cần thiết và đảm bảo" tôi không biết anh xác định được tình cảm được bao nhiêu phần trăm nhưng tôi thì chưa có phần trăm nào, anh cũng chưa từng nói qua thích tôi hay đại loại hãy thử yêu nhau, đơn giản một câu quen nhau giống như là vội vã cho vơi bớt sự trống vắng, muốn nhanh chóng che lấp một vài phần bị khuyết thiếu trong tâm hồn và làm vợi đi đau khổ vì đoạn tình 10 năm yêu một người khác của anh. Tôi thực sự hoài nghi.
Bữa cơm ở nhà anh trở nên rất trầm mặc, tôi nghĩ mình không đủ điều kiện mong sao sớm bị đá văng đi, con trai nhà họ ưu tú như vậy kết thân với tôi một cô gái nửa nông thôn bán thành thị quả là khó mà rung hợp. Tôi có chút chua xót nhưng lại cho đó là điều cần thiết, để cho cả cái sự vọng tưởng và ý nghĩ nhất thời của MrA qua đi. Đến cuối cùng mẹ anh lại nắm lấy tay tôi như thể gửi gắm, nói anh đã thực lớn tuổi rồi, cần một người bầu bạn. Cứ nghĩ sẽ không ai có thể làm anh t

1 .. 567[8]9
ĐẾN TRANG
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)